Nắng chở mùa riêng thật bình yên...
Sông xanh trăn trở trút ưu phiền
Em dệt thư tình qua hơi thở
Để mạng hương hoang thấp thoáng vàng
Ai về Thiên Ấn xem mưa vỡ
Có đợi bên cầu ngắm tóc bay?
Mơ bóng trăng thề mơn thuyền mộng
Lo vỏ cô Liêu gợn sóng bồng
Này hỡi dòng sông ngủ từ lâu
Sương khói vây quanh đã nhạt màu
Người vẫn còn ngồi thêu Thạch Bích
Câu hẹn ru hời Vũng sao say!
Quảng Thành Tâm.
* * *
Xem trang tác giả Trúc Lâm: click vào đây
Xem các bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com