Sáng nay tuyết phủ trắng khung trời
Gió lạnh mùa đông buồn lẻ loi
Chốn xưa cô quạnh lòng tê tái
Như đã vùi sâu một quãng đời.
Tuyết rơi rơi phủ trắng lối đi
Khí lạnh làm tăng cảnh biệt ly
Ai nơi băng giá buồn xa vắng
Có nhớ gì không mối tình si?
Ai đem tuyết giá lạnh tình người
Lạnh cả tâm hồn với đơn côi
Lạnh cho khô cứng đời căm nín
Lạnh buốt da người số phận trôi.
Hoa tuyết trắng ngần rơi rơi bay
Ngày xưa năm ấy chìm men say
Tưởng là sưởi ấm khung trời cũ
Chỉ sợ Đông về vượt tầm tay.
Vui bên lò sưởi khối tình nồng
Mặc cho buốt giá những chiều Đông
Mặc cho hơi thở vô tình đến
Giữ lại trong lòng nỗi nhớ mong.
Nhìn trong tuyết trắng ngập lối đi
Tìm ai trong chốn lạnh lùng chi
Cho nhau một chút tình nồng ấm
Như tựa men lòng tựa tình si.
Tuyết rơi trắng quá nhìn không ra
Đường xưa lối nhỏ còn quá xa
Thời gian đọng lại trong băng giá
Hoài vọng chỉ còn ta với ta!
Hoài Quốc Nhân
Kentucky, February 2021
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang HQ VNCH, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com