Diễn đàn của người dân Quảng Ngãi
giới thiệu | liên lạc | lưu niệm

 April 05, 2025
Trang đầu Hình ảnh, sinh hoạt QN:Đất nước/con người Liên trường Quảng Ngãi Biên khảo Hải Quân HQ.VNCH HQ.Thế giới Kiến thức, tài liệu Y học & đời sống Phiếm luận Văn học Tạp văn, tùy bút Cổ văn thơ văn Kim văn thơ văn Giải trí Nhạc Trang Anh ngữ Trang thanh niên Linh tinh Tác giả Nhắn tin, tìm người

  Linh tinh
ĐỨA TRẺ NHIỆM MẦU VỚI BÀI HÁT CỦA ANH TRAI, CÂU CHUYỆN CÓ THẬT CỦA BÉ MARLEE
Hình ảnh
#1
#2
Bấm vào hình
để phóng to
Webmaster

 

Một câu chuyện nhiệm mầu và cảm động của đứa bé sơ sinh và bài hát của anh trai 3 tuổi của mình, phỏng dịch, dựa theo một câu chuyện có thật của một tín hữu tích cực của Nhà thờ Creek United Methodist ở Morristown, Tennessee, Hoa Kỳ.

 

ĐỨA TRẺ NHIỆM MẦU VỚI BÀI HÁT CỦA ANH TRAI, CÂU CHUYỆN CÓ THẬT CỦA BÉ MARLEE

The Miracle Child of a Brother’s Song - A True Story of Baby Marlee

Phong Luu

 

Như nhiều bà mẹ khác, khi Karen biết mình mang thai đứa con thứ hai, cô muốn giúp Michael – đứa con trai 3 tuổi làm quen với việc cậu sẽ có một em gái trong tương lai gần. Đêm nào Michael cũng hát cho em gái trong bụng mẹ nghe. Cậu bé đã xây dựng tình yêu với em gái bé bỏng trước cả khi cô bé chào đời.

 

Nhưng một biến chứng xuất hiện ngay khi Karen đang trên bàn sinh. Thật may là cuối cùng Marlee – em gái của Michael cũng được chào đời, nhưng cô bé lại rất yếu ớt.

 

Ngày dài trôi qua, sức khỏe của Marlee càng lúc càng tệ hơn. Các bác sĩ đành phải thông báo cho gia đình Karen chuẩn bị cho điều không may có thể xảy ra.

 

Hai vợ chồng cô cũng đã liên lạc với nghĩa trang trong vùng để mua một mảnh đất nhỏ, thay vì chuẩn bị một căn phòng để đón em bé về.

 

Đã sang tuần thứ 2, Marlee nằm trong phòng săn sóc đặc biệt. Không ai có thể chắc chắn cô bé liệu có thể cầm cự nổi sang tuần thứ 3 hay không.

 

Michael rất buồn. Cậu bé vẫn cố nài nỉ cha mẹ cho cậu vào thăm em:

 

– Con rất muốn hát cho em nghe.

 

Thế nhưng, đó là khoa chăm sóc đặc biệt và Michael không được phép vào. Cậu bé không hiểu điều đó, vẫn liên tục mè nheo về việc này.

 

Bản năng của một người mẹ thôi thúc Karen phải tìm cách cho Michael vào thăm em lần cuối. Nếu cậu bé không được gặp em vào lúc này, có thể sẽ chẳng còn một dịp nào nữa.

 

Karen lén dẫn con trai vào phòng, nhưng cô y tá trưởng đã phát hiện và la lên:

 

– Đem đứa trẻ đó ra ngoài! Nó không được vào đây!

 

Karen trào nước mắt:

 

– Làm ơn. Nó sẽ không rời khỏi đây cho đến khi được hát cho em nghe.

 

Karen dắt Michael lại bên nôi. Cậu bé nhìn chằm chằm vào cô em gái nhỏ xíu tội nghiệp và bắt đầu cất giọng run run:

 

- You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy when skies are gray...

(Em là ánh mặt trời của anh, chỉ riêng em thôi! Em khiến anh hạnh phúc, khi bầu trời đang trở nên u ám…)

 

Hình 1: Michael hát cho em nghe!

 

Tiếng hát trong veo từ trái tim ngây thơ của người anh trai 3 tuổi vừa cất lên, em bé dường như có chút phản ứng. Mạch đập đang chậm và ngắt quãng bỗng đều đặn hơn.

 

– Hát tiếp đi Michael!

 

Karen bật khóc và bắt đầu cầu nguyện:

 

“Chúa ơi, xin Người hãy thương xót đứa con gái bé bỏng tội nghiệp này”

 

Michael tiếp tục hát:

 

- You never know, dear, how much I love you, please don’t take my sunshine away...

(Chắc em không biết đâu, không biết là anh thương em nhiều đến nhường nào. Xin đừng lấy ánh mặt trời của anh đi, em nhé…)

 

Hơi thở bỗng gấp gáp, dồn dập hơn, rồi bất ngờ trở nên đều đặn. Marlee bắt đầu thở như một chú mèo con.

 

– Hát tiếp đi con! – Karen động viên con trai.

 

- The other night, dear, as I lay sleeping, I dreamed I held you in my arms.

(Có một đêm, khi anh đang nằm ngủ, anh đã mơ thấy được bế em trong tay…)

 

Em bé nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ…

 

Nước mắt lăn dài trên má y tá trưởng, cô khuyến khích: ”hát tiếp đi Michael”.

 

Karen thấy lòng mình dường như ấm lại. Cô vừa cảm nhận được phép màu của Chúa trong tiếng hát của cậu con trai.

 

“Em là ánh mặt trời của anh, chỉ riêng em thôi! Em khiến anh hạnh phúc, khi bầu trời đang trở nên u ám…”

 

Ngày hôm sau, hôm sau nữa… Các bác sĩ cho biết cô bé Marlee đã hoàn toàn khỏe mạnh và sẵn sàng xuất viện.

 

*  *  *

 

Nhiều năm trôi qua, cô bé Marlee ngày nào (hình 2) đã trở thành một học sinh trung học 16 tuổi. Cô hát trong dàn hợp xướng nhà thờ và ca đoàn của trường, đồng thời cũng là một huấn luyện viên thể thao cho trường trung học của cô. (Thông tin được cập nhật vào năm 2008 – Marlee sinh năm 1992)

 

Nhiều người đã đặt câu hỏi về sự thật của câu chuyện. Trang web truthorfiction.com đã nghiên cứu tính xác thực và kết luận đó là sự thật. Nhưng với tôi, dù tính xác thực của câu chuyện tới đâu, nó vẫn rất đẹp. Tôi yêu những câu chuyện như thế và tôi hy vọng bạn cũng vậy.

 

Phong Luu

(Nguồn Internet)

 

 

The Miracle Child of a Brother’s Song - A True Story of Baby Marlee

By Denis Lesak

Oct 24, 2015

 

Like any good mother, when Karen found out that another baby was on the way, she did what she could to help her 3-year-old son, Michael, prepare for a new sibling.

 

The new baby was going be a girl, and day after day, night after night, Michael sang to his sister in Mommy’s tummy. He was building a bond of love with his little sister before he even met her.

 

The pregnancy progressed normally for Karen, an active member of the Creek United Methodist Church in Morristown, Tennessee, USA.

 

In time, the labor pains came. Soon it was every five minutes, every three, every minute. But serious complications arose during delivery and Karen found herself in hours of labor.

 

Finally, after a long struggle, Michael’s little sister was born. But she was in very serious condition. With a siren howling in the night, the ambulance rushed the infant to the neonatal intensive care unit at St. Mary’s Hospital, Knoxville, Tennessee.

 

The days inched by. The little girl got worse. The pediatrician had to tell the parents there was very little hope. Be prepared for the worst. Karen and her husband contacted a local cemetery about a burial plot. They had fixed up a special room in their house for their new baby they found themselves having to plan for a funeral.

 

Michael, however, kept begging his parents to let him see his sister. “I want to sing to her,” he kept saying.

 

Week two in intensive care looked as if a funeral would come before the week was over. Michael kept nagging about singing to his sister, but kids are never allowed in Intensive Care.

 

Karen decided to take Michael whether they liked it or not. If he didn’t see his sister right then, he may never see her alive. She dressed him in an oversized scrub suit and marched him into ICU. He looked like a walking laundry basket.

The head nurse recognized him as a child and bellowed, “Get that kid out of here now. No children are allowed.”

 

The mother rose up strong in Karen and the usually mild-mannered lady glared steel-eyed right into the head nurse’s eyes, her lips a firm line, “He is not leaving until he sings to his sister.”

 

Then Karen towed Michael to his sister’s bedside. He gazed at the tiny infant losing the battle to live. After a moment, he began tossing. In the pure-hearted voice of a 3-year-old, Michael sang:

 

“You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy when skies are gray.”

 

Instantly the baby girl seemed to respond. The pulse rate began to calm down and became steady.

 

“Keep on singing, Michael,” encouraged Karen with tears in her eyes.

 

“You never know, dear, how much I love you, please don’t take my sunshine away.”

 

As Michael sang to his sister, the baby’s ragged, strained breathing became as smooth as a kitten’s purr. “Keep on singing, sweetheart.”

 

“The other night, dear, as I lay sleeping, I dreamed I held you in my arms”.

 

Michael’s little sister began to relax as rest, healing rest, seemed to sweep over her. “Keep singing, Michael.” Tears had now conquered the face of the bossy head nurse. Karen glowed.

 

“You are my sunshine, my only sunshine. Please don’t take my sunshine away…”

 

The next day,… the very next day… the little girl was well enough to go home.

 

Never give up on the people you love. Love is so incredibly powerful.

 

– The Woman’s Day Magazine called it, “the miracle of a brother’s song”.
 

– The medical staff called it a miracle.
 

– Karen called it a miracle of God’s love.

 

The baby girl’s name is Marlee (picture on the right). As of 2015, Marlee is 23 years old and she thinks she is normal like any other girl

 

Source: Academictips

 

 


Nếu độc giả, đồng hương, thân hữu muốn: 

* Liên-lạc với Ban Điều Hành hay webmaster 
* Gởi các sáng tác, tài liệu, hình-ảnh... để đăng 
* Cần bản copy tài liệu, hình, bài...trên trang web:

Xin gởi email về: quangngai@nuiansongtra.net 
hay: nuiansongtra1941@gmail.com

*  *  *

Copyright by authors & Website Nui An Song Tra - 2006


Created by Hiep Nguyen
log in | ghi danh