Đập nát ánh trăng,
Nghe đắng cay núi hận,
Bao lâu lìa cố quận,
Bấy lâu sẽ hận thù.
Mộ ông bà, nay cỏ mọc hoang vu,
Đình làng cũ nay âm u lạnh vắng.
Chí chưa nhụt mà tóc pha màu trắng
Giận nào nguôi đời bỏ trắng chọn đen.
Dễ đâu chí cả ươn hèn
Người lính già vẫn bao phen dong duổi
Anh hùng không chọn tuổi
Lui trận đầu đâu tủi nhục làm thua.
Nghe tiếng giáp khua,
Rượu nồng thêm ấm,
Chiến mã hùng liệt lẫm,
Này yên cương gươm giáo bó thịt da.
Ngựa hí khói mù sa,
Quê hương và chiến trận.
Khí hùng bất tận,
Nhưng mây mù sao mãi vận vầng trăng.
Nợ ấy in hằn,
Quê hương luyến tiếc.
Đêm câm lặng, chỉ tiếng lòng rên xiết,
Người lính già vừa đập nát vầng trăng.
Hơi thở cuối nhọc nhằn,
Đời có hiểu ánh trăng và chiến sĩ?
Nguyễn Hùng Sơn
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang H.Q.V.N.C.H.: click vào đây
Xem các bài trên trang Thơ, click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com