Những tiếng thổn thức mủi lòng. Bọn Vẹm Hà Nội có nghe chăng những lời oán vọng nầy?
QUÊ HƯƠNG LÀ GÌ HỞ MẸ?
N.Đ.N.T
Những đứa trẻ,
Không có được mái che ở trên đầu
Bàn tay cha mẹ bận quơ quào tìm nơi nương náu.
Ông bà chúng vẫn đang đáu đáu ở phương xa
Khi tối qua, họ nhận được tin:
"Tụi con sẽ về nhà".
.
Những đứa trẻ,
Rong rủi cùng mẹ cha khắp mọi ngã
Trên chiếc xe đã cũ, ngả màu tàn tạ
Ngày xưa cha chở mẹ vào Sài Gòn sao thong thả
Giờ đây cả gia đình lại tất tả ngược xuôi.
.
Những đứa trẻ,
Mắt tròn xoe nhìn cha mẹ ngập ngừng giữa tiến và lui
Chưa kịp hiểu hết điều gì trong chuỗi ngày tâm tối
Vẫn ngấu nghiến từng muỗng cơm khô cho đỡ đói
Chỉ ít phút nữa thôi, lại phải lên đường.
.
Những đứa trẻ,
Lắng nghe tiếng thở dài của mẹ trong chán chường
Cha thì cứ nhìn mãi xa xăm về một hướng
Giữa cái nóng hắt lên từ mặt đường đổ nhựa
Mẹ hỏi cha:
"Biết bao giờ sẽ trở lại như xưa?".
.
Những đứa trẻ,
Từng cùng mẹ cha vượt qua mọi nắng mưa
Nay bị chặn mọi ngả - ở ngay đầu cửa ngõ
Cũng lúc đó, người ta bắt loa lên nói rõ:
"Bà con hãy quay về,
Sẽ có địa phương lo".
.
Những đứa trẻ,
Tuy còn bé, nhưng cũng nhận ra được điều gì đó
Khi thấy cha cau có, rồi vò đầu bất lực
Mẹ dường như nuốt uất ức vào trong
Giọt nước ở đâu rơi rớt giữa khoảng không
... Sao mặn đắng.
Của mẹ hay của cha?
... Đứa trẻ cũng chẳng biết
Chỉ thấy cha lắc đầu như nuối tiếc
Mẹ thì siết chặt tay, an ủi
"Thôi, họ đuổi thì về".
.
Những đứa trẻ,
Nhìn dòng xe lầm lũi quay lưng lại hướng quê
Họ đã không được về
Để được ngắm những cổng chào thế kỷ
Để được ngắm những tượng đài nghìn tỷ
Để kịp thấy mình được hạnh phúc, ấm no.
.
Những đứa trẻ,
Vẫn ở đây, trong vòng tay mẹ co ro
Vẫn thấy mình đã đủ no và đủ ấm
Vẫn chẳng hiểu cha ngẫm nghĩ gì mà nhìn mãi xa xăm
Rồi ôm chầm lấy mẹ,...
... Đôi mắt quầng thâm kia đẫm lệ:
"Sao ai cũng có một nơi để về
Còn tụi mình thì... không thể?"
N.Đ.N.T
(Hình internet)
* * *
Xem bài cùng chủ đề, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net