Đêm còn gửi mộng nhân gian
có ai thức với trăng vàng cùng ta?
từ em áo mỏng ngọc ngà
phiến tình rơi, chạm sương pha mái đầu!
Phải em là ngọc, là châu
đi qua phố lạ làm dâu cho đời
xanh màu điệp khúc chơi vơi
giật mình, ta gọi người ơi: đợi mùa!
Ngã Du Tử
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính www.nuiansongtra.com