Đất Gia Định sáng ngời muôn thuở
Bến Bạch Đằng rạng rỡ non sông
Sài Gòn sừng sững Quốc Công
Oai nghiêm trấn giữ một vùng nước Nam.
Sáu mươi năm uy vang bờ cõi
Đức Thánh hiền tỏ nỗi lòng dân
Độ cho muôn vạn nhân sinh
Xứng danh hòn Ngọc Viễn Đông một thời.
Lư hương đặt cạnh trời với đất
Nén nhang trầm tỏ hiếu với trung
Cầu cho Quốc thái dân bình
Cầu cho cháu đẹp con xinh rạng ngời.
Sài Gòn đó một thời hưng thịnh
Nước Nam này mấy bận phong ba
Xót thay cảnh nước non nhà
Anh em trở giáo thù xa xúi bầy.
Dựng tượng lớn mời thầy xem hướng
Đặt Lư đồng quân tướng lễ nghi
Phạm Thông múa bút tức thì
"Không yên bờ cõi thề đi không về".
Cứ những tưởng yên bề hương khói
Có ngờ đâu lũ sói rập rình
Lư hương dỡ bỏ Anh linh
Lộng ngôn phỉ báng, hậu sinh đê hèn.
Đức Thánh giận, Ngài bèn trừng trị
Bọn ngu dân cạn nghĩ đua đòi
Bần hàn dịch bệnh nơi nơi
Đau thương tang tóc, gọi trời chẳng thưa.
Nhắn những kẻ còn chưa tu tỉnh
Hãy đem Lư, rồi thỉnh cao nhân
Trả ngay lại Đức Thánh Trần
Xếp hàng một bọn, thật tâm cải hồi.
Ấy mới mong đất trời dung thứ
Được lòng dân, yên khứ bình lai
Khắc ghi trong dạ một mai
Làm dân Đại Việt chớ phai tấm lòng.
21/9/2021.
HaiHa
* * *
Xem bài trang Văn Học: click vào đây
Xem bài trang Biên khảo: click vào đây
Xem trang Tạp văn, tùy bút: click vào đây
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.com