Cuối Thu lá vàng rơi rơi rụng
Ngập lối đi gió nhẹ đường mây
Nhớ năm xưa dáng nhỏ vai gầy
Bước chân lạc lối trời thơ mộng.
Chiều Thu nắng vàng gió hây hây
Hoa bưởi nhà ai thơm ngất ngây
Tìm ai trong tiếng lòng vang vọng
Điệp khúc vô thường chìm đắm say.
Em về đi về đi về đi
Tình duyên còn lại có mấy khi
Có còn thơ mộng trời xưa cũ
Hứa hẹn chỉ là mảnh tình si.
Đã mất, tình duyên đã mất rồi
Em về se lại những ngày vui
Anh đi vô định đời phiêu bạt
Với một mối tình số phận trôi.
Tình cũ duyên xưa rủ nhau bay
Bay theo giấc mộng thoát tầm tay
Dấu xưa không đến bao giờ đến
Chỉ còn lại là nổi đắng cay.
Không còn gì nữa không còn gì
Không còn mong đợi thời gian đi
Như làn gió thổi vào hư ảo
Không thấy đường về cảnh biệt ly.
Tôi muốn thấy ngày xưa của tôi
Sống lại tuổi đời tuổi đơn côi
Gió đêm lành lạnh vầng trăng khuyết
Mặt nước trong hồ gờn gợn khơi.
Mà thôi cảnh cũ núi sông xưa
Chỉ còn lại là một giấc mơ
Trống không điệp khúc tình nhân thế
Xin gởi ai đây tuổi dại khờ.
Tôi muốn đem thơ vào chốn xưa
Chôn mối tình duyên dưới trời mưa
Ướt đẫm lời thề chiều gió lộng
Lạnh chết tim khô chiều tiễn đưa.
Thơ tôi chảy như những dòng sông
Chan chứa tình yêu nổi nhớ mong
Yêu ai yêu vội không còn lối
Duyên ước lạc vào chốn khoảng không.
Hoài Quốc Nhân
Kentucky, Cuối Thu 2021
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang HQ VNCH, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com