Smart Bombs: Military, Defense, National Security And More
WHY NAVAL POWER MATTERS
By Robert Farley
19fortyfive
Published November 14-2021 – 10:40 PM PT
Hình 1: Coral Sea (19-7-2013) HKMH USS George Washington (CVN 73)
tiến hành bổ sung trên biển với tàu dầu bổ sung của hạm đội Bộ Tư lệnh
Quân đội USNS Yukon (T-AO 202) trong thời gian Talisman Sabre 2013.
Cuộc tập trận là sự kiện huấn luyện diễn ra hai năm một lần nhằm nâng
cao khả năng sẵn sàng chiến đấu và khả năng tương tác của Lực lượng
Phòng vệ Úc và Hoa Kỳ như một lực lượng đặc nhiệm chung liên hợp.
(Ảnh Hải quân Hoa Kỳ của Chuyên gia Truyền thông Đại chúng Hạng 2
Benjamin K. Kittleson/ Đã phát hành)
Làm thế nào chúng tôi tự thuyết phục mình rằng sức mạnh hải quân (naval power) không quan trọng? Tất nhiên, các lực lượng hải quân đã không biến mất, nhưng những lý do để tin tưởng vào tính chất quyết định của việc kiểm soát biển đã không còn xuất hiện trong các cuộc thảo luận công khai. Điều này đã làm cho sự trỗi dậy vượt bậc của hải quân Trung Cộng (remarkable rise of China’s navy) trở nên gây sốc hơn có lẽ đúng ra phải như vậy.
Đầu thế kỷ XX là thời kỳ hoàng kim (heyday) của sức mạnh hải quân. Những người đàn ông trên đường phố có ý kiến mạnh mẽ về số lượng và đặc điểm thiết kế của thiết giáp hạm dreadnought (dreadnought battleships) mà xưởng đóng tàu của họ đang đóng. Các hải quân dường như nắm giữ triển vọng chiếm giữ và kiểm soát các vùng đất xa xôi, chính họ là chìa khóa cho sự thịnh vượng của quốc gia.
Theo thời gian, ý thức về tính quyết định chiến lược (sense of the strategic decisiveness) của sức mạnh trên biển mất dần. Máy bay và hỏa tiễn đất đối đất ngày càng vươn sâu vào các đại dương trên thế giới, khiến các con tàu dễ bị tấn công trong những không gian mà chúng từng coi là an toàn. Vũ khí hạt nhân (Nuclear weapon) dường như có thể dễ dàng tiêu diệt ngay cả những tàu chiến mạnh nhất của quân đội vốn, và trong vai trò chiến lược của chúng khiến cho hoạt động tác chiến hải quân dường như trở nên kỳ quặc (quaint).
Ngay cả sự thống trị của thương mại hàng hải cũng có vẻ bấp bênh (precarious). Vào giữa thế kỷ này, có nhiều lý do để tin rằng thương mại đường bộ và đường hàng không có thể thay thế, hoặc ít nhất là ảnh hưởng lớn đến thương mại hàng hải. Sự mở rộng kéo dài hàng thế kỷ của đường sắt, cùng với sự phát triển của xe tải hạng nặng (heavy trucks) và hệ thống đường cao tốc trải dài khắp lục địa, có nghĩa là hàng hóa và người có thể được chuyển tải ở mức biên mà trước đây chỉ dành cho tàu biển. Sự phát triển của máy bay phản lực chở khách thân rộng, tầm xa đã đưa tàu ra khỏi cuộc chơi vận tải người một cách hiệu quả, ít nhất là ở Bắc địa cầu.
Các Container và những con tàu khổng lồ chở chúng, đã làm giảm đáng kể chi phí giao thương hàng hải trong nửa sau của thế kỷ XX, khiến hiện tượng toàn cầu hóa có thể xảy ra. Con số 80% hàng hóa trên thế giới được vận chuyển bằng tàu biển đã trở nên quen thuộc và thậm chí có thể bị phóng đại (overstated). Năng lực của các đội tàu chở dầu trên thế giới đã tăng đều đặn kể từ những năm 1980 và tỷ trọng khí đốt tự nhiên được vận chuyển bằng tàu đã tăng lên đáng kể trong thập kỷ qua.
Kết quả là lĩnh vực hàng hải ngày nay không kém phần quan trọng về mặt kinh tế so với một trăm năm trước. Mặc dù du lịch hàng không và thông tin liên lạc kỹ thuật số, cùng với đường bộ và đường sắt, đã có thể vượt biển ở một mức độ nào đó, nhưng chúng không thể thách thức thực tế kinh tế căn bản rằng vận chuyển đường biển là cách kinh tế nhất để vận chuyển hàng hóa từ điểm A đến điểm B. Điều này đặt ra các nghĩa vụ (obligations) đối với hải quân, những nghĩa vụ cần thiết để chống cướp biển (anti-piracy), tìm kiếm và cứu nạn, và quản lý các con tàu bị bỏ rơi và bị hư hỏng of abandoned and damaged.
Không gian hàng hải đã thay đổi theo những cách khác. Một số tranh chấp hàng hải quan trọng nhất xoay quanh việc kiểm soát lãnh thổ cho phép tiếp cận các nguồn năng lượng và khoáng sản. Các lý thuyết gia về chiến tranh hải quân không hình dung được bản thân biển, trái ngược với việc vận chuyển qua biển, có thể trở thành nguồn cung cấp của cải quốc gia, và ngày nay vẫn chưa được lý thuyết hóa (remains under-theorized today.) Chúng tôi hoàn toàn không biết phải làm gì với các giàn khoan ngoài khơi do kẻ thù nắm giữ trong chiến tranh, nhưng chúng tôi chắc chắn biết rằng chúng sẽ rất quan trọng.
Những thay đổi trong công nghệ hải quân cũng phải làm rõ ràng sự liên quan liên tục của sức mạnh hải quân. Nhiệm vụ của tàu chiến đã mở rộng mạnh mẽ kể từ thời của Mahan và Corbett. Đáng chú ý nhất (Most notably), các tàu hải quân hiện có thể tấn công sâu vào đất liền, bằng cách tự phóng hỏa tiễn hoặc bằng cách phóng máy bay có thể tiến hành các cuộc tấn công. “Ngoại giao pháo hạm” (Gunboat diplomacy) giờ đây có thể liên quan đến các cuộc tấn công bằng hỏa tiễn chính xác vào các mục tiêu trong đất liền hơn một nghìn dặm. Tàu chiến cũng có thể cung cấp một số khả năng phòng thủ mạnh nhất hiện có (most potent defense available) để chống lại các cuộc tấn công bằng hỏa tiễn đạn đạo (ballistic) và hỏa tiễn hành trình (cruise missile), đồng thời có thể trở thành một mạng lưới phòng không di động (mobile air-defense network).
Tại sao tầm quan trọng của sức mạnh biển không rõ ràng bằng trực giác (intuitively)? Một lý do quan trọng nhất khiến suy nghĩ về tầm quan trọng của sức mạnh hàng hải bị đình trệ (stagnated) là do sự thống trị của Hải quân Hoa Kỳ và hải quân của các đồng minh Hoa Kỳ. Robert Rubel gọi sự thống trị (dominance) của hải quân Mỹ là “nước trong bể cá” (American naval dominance “aquarium water,”), bởi vì chúng ta bơi trong đó hơn là nhìn thấy nó. Vì thiếu một phép ẩn dụ (metaphor) tốt hơn, nước hồ cá đang trở nên âm u (murky), và mức độ liên quan (relevance) của sức mạnh hải quân một lần nữa trở nên rõ rang (apparent).
Robert Farley
Hiện giờ là một biên tập viên đóng góp cho 1945, Tiến sĩ Robert Farley là giảng viên cao cấp tại Trường Patterson tại Đại học Kentucky. Tiến sĩ Robert Farley đã giảng dạy các khóa học an ninh và ngoại giao tại Trường Patterson từ năm 2005.
Ông nhận bằng cử nhân từ Đại học Oregon năm 1997 và bằng tiến sĩ từ Đại học Washington năm 2004. Tiến sĩ Farley là tác giả của Grounded: The Case for Abolishing the United States Air Force (University Press of Kentucky, 2014), the Battleship Book (Wildside, 2016), and Patents for Power: Intellectual Property Law and the Diffusion of Military Technology (University of Chicago, 2020).
Ông đã đóng góp rộng rãi cho một số tạp chí và tạp chí, bao gồm National Interest, Diplomat: APAC, World Politics Review và American Prospect. Tiến sĩ Farley cũng là người sáng lập và biên tập viên cao cấp của Lawyers, Guns and Money.
Smart Bombs: Military, Defense, National Security And More
WHY NAVAL POWER MATTERS
By Robert Farley
19fortyfive
Published November 14-2021 – 10:40 PM PT
130719-N-TP877-667 CORAL SEA (July 19, 2013) The aircraft carrier
USS George Washington (CVN 73) conducts a replenishment-at-sea
with the Military Sealift Command fleet replenishment oiler USNS Yukon
(T-AO 202) during Talisman Saber 2013. The exercise is a biennial
training event aimed at improving Australian Defense Force and U.S.
combat readiness and interoperability as a combined joint task force.
(U.S. Navy photo by Mass Communication Specialist 2nd Class
Benjamin K. Kittleson/Released)
How did we convince ourselves that naval power didn’t matter? Navies haven’t disappeared, of course, but reasons to believe in the decisive nature of sea control have faded from public discussion. This has made the remarkable rise of China’s navy more shocking than perhaps it should have been.
The early twentieth century was the heyday of naval power. Men on the streets had strong opinions about the numbers and design characteristics of the dreadnought battleships that their shipyards were building. Navies seemed to hold the prospect of seizure and control of distant lands, themselves the key to national prosperity.
Over time this sense of the strategic decisiveness of seapower faded. Land-based aircraft and missiles reach increasingly deep into the world’s oceans, making ships vulnerable in the spaces they once considered safe. Nuclear weapons seemed to make it easy to destroy even the most powerful capital ships, and in their strategic role made naval combat seem quaint.
Even the dominance of maritime trade seemed precarious. By mid-century there were reasons to believe that land- and air- trade might supplant, or at least heavily chip into, maritime trade. The century-long expansion of railways, along with the development of heavy trucks and continent-spanning systems of highways, meant that freight and people could be transferred at margins that were previously only available to ships. The development of wide-bodied, long-range passenger jets effectively took ships out of the people-transport game, at least in the Global North.
Containers, and the giant vessels that carry them, radically reduced the cost of maritime trade in the second half of the twentieth century, making possible the phenomenon of globalization. The figure that 80% of the world’s freight is carried by ships has become familiar, and may even be overstated. The capacity of the world’s oil tanker fleets has grown steadily since the 1980s, and the share of natural gas transported by ship has expanded remarkably over the last decade.
The result is that the maritime sphere is no less important economically today than it was a hundred years ago. While air travel and digital communications, along with roadways and railways, have made it possible to circumvent the sea to some degree, they cannot challenge the basic economic fact that ocean transit is the most economical way to get goods from point A to point B. This places obligations upon navies, which are required for anti-piracy, search and rescue, and the management of abandoned and damaged ships.
The maritime space has changed in other ways. Some of the most important maritime disputes revolve around control of territory that grants access to sources of energy and minerals. That the sea itself, as opposed to transit across the sea, could become a source of national wealth was not envisioned by the theorists of naval warfare, and remains under-theorized today. We don’t quite know what to do with enemy-held offshore drilling platforms during a war, but we surely know that they’ll be important.
Changes in naval technology should also have made clear the continued relevance of naval power. The missions of warships have expanded mightily since the days of Mahan and Corbett. Most notably, naval vessels can now strike deep into land, either through launching missiles themselves or by launching aircraft that can conduct strikes. “Gunboat diplomacy” can now involved precision-missile attacks on targets over a thousand miles inland. Warships can also provide some of the most potent defense available against ballistic and cruise missile attacks, and can become a mobile air-defense network.
Why is the importance of seapower not intuitively obvious? The single most important reason that thinking about the importance of maritime power stagnated is because of the dominance of the US Navy, and the navies of US allies. Robert Rubel calls American naval dominance “aquarium water,” because we swim in it rather than see it. For lack of a better metaphor, the aquarium water is becoming murky, and the relevance of naval power should once again become apparent.
Robert Farley
Now a 1945 Contributing Editor, Dr. Robert Farley is a Senior Lecturer at the Patterson School at the University of Kentucky. Dr. Robert Farley has taught security and diplomacy courses at the Patterson School since 2005.
He received his BS from the University of Oregon in 1997, and his Ph.D. from the University of Washington in 2004. Dr. Farley is the author of Grounded: The Case for Abolishing the United States Air Force (University Press of Kentucky, 2014), the Battleship Book (Wildside, 2016), and Patents for Power: Intellectual Property Law and the Diffusion of Military Technology (University of Chicago, 2020).
He has contributed extensively to a number of journals and magazines, including the National Interest, the Diplomat: APAC, World Politics Review, and the American Prospect. Dr. Farley is also a founder and senior editor of Lawyers, Guns and Money.
* * *
Xem bài trên trang HQ thế giới: click vào đây
Xem trang Kiến thức, Tài liệu: click vào đây
More in English topic: please click here
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net