Thư mày viết, nhắc những ngày còn trẻ
Bước quân trường như còn đó chưa nguôi
Lần chia tay bao lo lắng bùi ngùi
Ra đơn vị, mấy khi còn gặp lại.
Mày về Trục Lôi, tao đi Thủy Bộ
Đứa Duyên Đoàn, thằng Tuần Thám, Xung Phong
Từ Năm Căn đến Cửa Việt biên phòng
Thân lính thủy bỗng dưng thành đánh bộ.
Mình ra trường nhưng chẳng hề mãn khoá
Không diễn hành, không đại lễ, gắn lon!
Thế cũng xong đời binh lửa cóc cần!
Không truyền thống. Nhưng vẫn thành chiến sĩ!
Mày lại nhắc đến quãng đời ấy nhỉ!
Nỗi nhọc nhằn tuổi trẻ trĩu đôi vai
Áo Hải Quân mang thân phận “lạc loài”?!
Không xuất xứ nên “Lưu Đày” khói lửa!
Tao cứ ngỡ mình “Lưu Đày” muôn thuở
Chợt một ngày Biển mở cửa gọi tên
Sánh bước nhau theo sóng nước bập bềnh
Nghe thương tiếc những thằng mồ xanh cỏ.
Học hải nghiệp chọn cuộc đời biển cả
Vừa ra trường mỗi đứa phải mỗi nơi
Tao Tuần Dương, mày Hải Đội mù khơi
Nhờ sóng biển, thân “Lưu Đày” tắm gội.
Khác gì nhau qua mảnh đời sống vội
Đạn quân thù nào phân biệt được ai
Dẫu Nha Trang, OCS, Lưu Đày
Khi ngã xuống xác thân này cát bụi.
Rồi một ngày đường quê hương lầm lũi
Trận cuối cùng mình nếm đủ chua cay
Mang xiềng gông, tội lính giữa ban ngày
Năm tháng đổ hình hài trong cũi sắt.
Chim cánh nhỏ giữa bầu trời xanh ngát
Phận con người sao cùm xích, tủi hờn!
Ngày nắng hè, sôi khối hận từng cơn
Đêm giá rét, máu căng phồng gân mắt.
Tao chợt thấy bâng khuâng thời đã mất
Khác gì nhau qua sắc áo Hải Quân
Cũng màu xanh, cùng biển cả chí tình
Mất sông núi, còn chăng tình chiến hữu!
Nguyễn Hùng Sơn
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang H.Q.V.N.C.H.: click vào đây
Xem các bài trên trang Thơ, click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com