Mắt sâu nhìn theo từng cơn sóng
Mới thấy mình vẫn nhớ biển khơi
Dĩ vãng xưa về trong gió lộng
Nhớ trùng dương sông nước một thời.
Con tàu xưa bạn bè năm đó
Lúc cùng nhau xây mộng hải hồ
Bước chân phiêu bạt đời thủy thủ
Biển sâu sông rộng bầu trời mơ.
Hành trình ngày tháng vùng biển xanh
Tung hoành sông rạch chuyến giang hành
Bến trăng tỏ sáng tình hoang dại
Đang soi mình trong nước long lanh.
Nhớ lúc trời đen đầy u tối
Biển Động trắng phau sóng bạc đầu
Sông sâu lộng gió đùa muôn lối
Nhấp nhô lướt sóng một con tàu
Yêu ai yêu mãi với tấm lòng
Bởi vì lính biển tình mênh mông
Lênh đênh bảo vệ vùng lãnh hải
Nợ nước tình nhà với núi song.
Tình yêu thủy thủ với con tàu
Nước non ngàn dặm nói tiếp nhau
Phảng phất đâu đây đời phiêu lãng
Một khối duyên tình rất đậm sâu.
Từ lúc làm thân kẻ ly hương
Nhớ về biển vắng buồn tiếc thương
Đời trai một thửa hiên ngang ấy
Đã chôn theo trên cuối đoạn đường.
Hoài Quốc Nhân
Kentucky February 2022
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang QN: Đất nước, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com