Ông đi!
Quán Cây Điều rủ lá.
Chỗ ngồi ông đã bỏ không,
Ly cà phê ấm rượu nồng chưa vơi.
Ông đi gánh cả trời mơ
Gánh nồi, gánh chào, làm thơ tự tình.
“Lời người điên”, thi nhân gửi lại:
“Chúng tôi người ngợm vô thường
“Lúc mê man lúc chán chường thế thân
Các em gắng gỡ đôi phần
Đừng quên uống rượu lần khân sinh tình“. (1)
Đám trẻ nhỏ mừng ông về tới
Hô to rằng: Bùi Giáng bây ơi!
Mau ra hộ tống để ông chia phần
Chân quơ, tay múa liên miên
Ông cười ông nói như đang đi quyền.
Tiếc rằng chẳng có áo quan
Để ông mặc ấm cơ hàn gió Đông
Tinh si mộng ảo quay cuồng
Đến khi tỉnh giấc thơ tình vừa xong.
Ông đi sông núi chờ trông
Vai mang túi vải một mình nghêu ngao
Thảnh thơi giữa chốn trần lao
Buồn vui thế sự khề khà men say.
Ông đã đi!
Ông đi xóm vắng buồn hiu (2)
Bầu thơ, áo vá phiêu diêu chân trần
BÙI ngùi mộng giấc mơ tiên
Ông bay về núi hồn thiêng GIÁNG trần.
Nam Nguyệt.
Chú thích:
(1) Bốn câu trong bài “Lời người điên” của Bùi Giáng
(2) Thi sĩ Bùi Giáng thường ngồi uống rượu bên quán Cây Điều đối diện nhà ba má chúng tôi trong hẻm Liên Ứng Tự (Xóm Gả - Gò Vấp) gần chùa Già-Lam.
* * *
Xem bài cùng chủ đề: click vào đây
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net