Của một người tặng cho các bạn áo trắng của tôi.
Nhớ anh, nhớ biển, nhớ đàn hải âu...tung cánh trắng.
Hải âu chim chẳng có nhà.
Phương đông hết ở lại qua phương đoài.
Tung trời góc bể chân mây.
Bao giờ cánh mỏi tìm nơi ghe thuyền.
Cột buồm là chốn nghĩ chân.
Rồi trong giây lát chim buồn lại bay.
Tung mây khắp bốn phương trời.
Hải âu đành lấy trời mây làm nhà.
Biển là giường ấm bao la.
Sáng chiều, đêm tối bão mưa chẳng rời.
Vẫn bay giữa chốn biển khơi.
Vượt bao sóng gió núi đồi quản chi.
Hải âu tìm một hướng đi.
Mong ngày mai gió xuân về hội vui.
Đêm qua mơ thấy một chú chim hải âu.
Lòng em ngập đầy rối rắm, những chú chim bay thấp, bay cao, tiếng tíu tít du dương ... hoà lẫn vào nhau thành cung điệu âm thanh tuyệt vời!
Em cố tìm sợ kí ức lùi xa.
Hương kỳ ảo biển đêm ta dào dạt.
Khuya bên anh tay gối đầu khao khát.
Nụ hôn nồng nàn...cháy bỏng thịt da.
Lê Châu An Thuận
* * *
Xem bài cùng chủ đề: click vào đây
Xem trang QN: Đất nước, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com