Diễn đàn của người dân Quảng Ngãi
giới thiệu | liên lạc | lưu niệm

 April 14, 2025
Trang đầu Hình ảnh, sinh hoạt QN:Đất nước/con người Liên trường Quảng Ngãi Biên khảo Hải Quân HQ.VNCH HQ.Thế giới Kiến thức, tài liệu Y học & đời sống Phiếm luận Văn học Tạp văn, tùy bút Cổ văn thơ văn Kim văn thơ văn Giải trí Nhạc Trang Anh ngữ Trang thanh niên Linh tinh Tác giả Nhắn tin, tìm người

  Kiến thức, tài liệu
CUỘC CHIẾN VỀ ĐỒNG ĐÔ LA CỦA NGA VÀ TÀU CHỈ MỚI BẮT ĐẦU.
Webmaster
Các bài liên quan:
    SỰ THỐNG TRỊ CỦA ĐỒNG ĐÔ LA: TẠI SAO NÓ LẠI MẠNH MẼ NHƯ VẬY?
    NHỮNG ÂM MƯU TẤN CÔNG ĐỒNG ĐÔ-LA MỸ
    NGUYÊN NHÂN ĐÔ LA TIẾP TỤC TĂNG GIÁ (Quang Phong)

 

Đề tài liên hệ:

  ĐỒNG ĐÔ-LA MỸ (Phần 1)
  CƠN NGHIỆN ĐỒNG ĐÔ LA MỸ
  SỰ ÁP ĐẢO CỦA ĐỒNG ĐÔ LA VÀ TÌNH TRẠNG ÁP CHẾ TÀI CHÁNH
 

Global Economics

RUSSIA AND CHINA’S WAR ON DOLLAR IS JUST BEGINNING

by Axel de Vernou

The National Interest

June 08, 2022   

 

Nếu Hoa Kỳ muốn duy trì trật tự quốc tế dựa trên luật lệ, họ sẽ cần phải giải quyết những nỗ lực nghiêm túc đang được tiến hành để làm suy yếu quyền bá chủ (hegemony) tài chính toàn cầu của mình.

 

 

 Ảnh: Reuters.

 

Một xu hướng không thể sai lầm đã tồn tại trong suốt lịch sử là mối tương quan (correlation) giữa sức mạnh tài chính và địa chính trị. Để một quốc gia xây dựng quân đội, theo đuổi các công nghệ tiên tiến và duy trì lực lượng lao động sản xuất, nó phải có một nền tảng kinh tế mạnh mẽ. Trong khi các đô đốc và cố vấn đang ngày càng nhấn mạnh khoảng cách thu hẹp giữa khả năng quân sự của Trung Cộng và Mỹ, đồng đô la Mỹ vẫn chiếm ưu thế (dominant). Đây có phải là một thực tế có thể được coi là điều hiển nhiên, hay một liên minh Trung–Nga (Sino–Russian) đặt ra một mối đe dọa hữu hình đối với quyền bá chủ (hegemony) tài chính của Washington?

 

Tốc độ và phạm vi trỗi dậy của Tàu Cộng đã là chủ đề tranh luận gay gắt trong nhiều thập kỷ, nhưng những tuyên bố gần đây của các quan chức Mỹ đã cho thấy rõ rằng Hoa Kỳ không còn được hưởng ưu thế địa chính trị vô song (preeminence) của những năm sau Thế chiến II.

 

Vào tháng 9-2021, giám đốc software Ngũ Giác Đài Nicolas Chaillan đã từ chức (resigned), với lý do thất vọng rằng Bộ Quốc phòng đã không làm đủ để phù hợp với những tiến bộ của Trung Cộng về software, trí tuệ nhân tạo và khả năng không gian mạng. Đô đốc Hải quân Hoa Kỳ John Aquilino đã cảnh báo các thành viên của Ủy ban Quân vụ Thượng viện vài tháng trước đó rằng ưu thế hàng hải của Hoa Kỳ đang trượt dốc (slipping) khi đối mặt với sự phát triển nhanh chóng của Trung cộng. Gần đây, trong một bài phát biểu phác thảo chiến lược Trung cộng của chính quyền Biden, Ngoại trưởng Antony Blinken đã nhấn mạnh cách Bắc Kinh đang dần xây dựng (building) "sức mạnh kinh tế, ngoại giao, quân sự và công nghệ" để thay thế trật tự quốc tế dựa trên luật lệ do Mỹ dẫn đầu.

 

Nếu Hoa Kỳ đang trải qua những thất bại quân sự và công nghệ mạnh mẽ như vậy so với Tàu, người ta sẽ mong đợi những xu hướng này được phản ảnh trong ảnh hưởng tương đối của đồng tiền của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, điều này phần lớn không phải là trường hợp. Nền kinh tế thế giới vẫn dựa vào các tổ chức tài chính do Hoa Kỳ quản lý, và có rất ít dấu hiệu cho thấy điều này sẽ sớm thay đổi.

 

Tỷ lệ giao dịch ngoại hối sử dụng đồng đô la Mỹ vẫn ổn định trong hai thập kỷ trước cuộc suy thoái do đại dịch gây ra năm 2020, đạt (hitting) 88% vào năm 2019. Khi các quốc gia hướng nội và chuỗi cung ứng bị gián đoạn trong cuộc khủng hoảng y tế toàn cầu, thâm hụt ngân sách của Mỹ tăng lên, khiến đồng đô la trở thành một loại tiền tệ kém hấp dẫn hơn trên toàn thế giới. Kết quả là, lần đầu tiên kể từ năm 1997, tỷ trọng của đồng đô la trong dự trữ tiền tệ của thế giới đã giảm (fell) xuống dưới 60% vào năm 2020. Trong khi điều này dường như báo trước sự khởi đầu của sự kết thúc cho quyền bá chủ tài chính của Mỹ, đồng đô la đã trở lại được thúc đẩy bởi chi tiêu (spending) tiêu dùng và đầu tư kinh doanh, mặc dù mức lạm phát cao đáng báo động. Trong khi đó, các quốc gia trên thế giới tiếp tục phải vật lộn với các tác động kinh tế của đại dịch, cũng như tình trạng thiếu lương thực trầm trọng hơn do cuộc chiến ở Ukraine. Kết quả là, khi được đặt so với các lựa chọn tiền tệ khác, giá trị của đồng bạc xanh đã đạt (reached) mức cao nhất kể từ năm 2002.

 

Một phần lớn của thành công này có thể được quy cho vai trò của đồng đô la Mỹ như là đồng tiền dự trữ của thế giới. Các quốc gia tiếp tục trả tiền cho hàng hóa (goods), thượng phẩm (commodities), tài sản và nghĩa vụ nợ của họ bằng đô la, yêu cầu các ngân hàng trung ương trên toàn cầu nắm giữ một lượng đáng kể đồng bạc xanh trong dự trữ của họ. Trong quý IV năm 2019, 6,7 nghìn tỷ Đô la đã được phân tán (dispersed) trong các ngân hàng trung ương trên thế giới, cung cấp cho Washington một mức độ sức mạnh thương lượng và ảnh hưởng độc đáo ở nước ngoài từ các quyết định mà Bộ Tài chính Hoa Kỳ đưa ra trong nước.

 

Bảo tồn vị trí đặc quyền này đi kèm với những lợi thế (advantages) đáng kể sẽ chứng minh rất quan trọng trong một cuộc đấu tranh quyền lực lớn. Hoa Kỳ có thể vay với lãi suất thấp hơn bất kỳ quốc gia nào khác, luôn chắc chắn rằng các ngân hàng trung ương khác sẽ mua trái phiếu của mình và có thể chỉ đạo các giao dịch thông qua các tổ chức do Mỹ dẫn đầu. Mặc dù Trung Quốc đã trở nên mạnh mẽ hơn về quân sự và kinh tế, đồng nhân dân tệ chỉ được sử dụng trong 2,7% thanh toán quốc tế vào năm 2021, giảm xa (behind) so với 40,51% đối với đồng đô la và 36,65% đối với đồng euro.

 

Tuy nhiên, sau cuộc xâm lược Ukraine của Nga, thủy triều dường như đang thay đổi - có lẽ không phải vĩnh viễn, mà theo cách khiến các nhà hoạch định chính sách Mỹ lo ngại. Liên minh Trung - Nga đang cố gắng thu hút các quốc gia khác đến một giải pháp thay thế hấp dẫn, với mục đích cuối cùng là xây dựng một hệ thống tài chính hoàn toàn độc lập với sự kiểm soát của Washington. Với sự giúp đỡ của Nga, Trung Cộng đang dần tìm cách làm suy yếu quyền bá chủ tài chính của Mỹ.

 

Sau khi các nước phương Tây thống nhất trừng phạt Nga sau cuộc chiến với Ukraine, một trong những phản ứng đầu tiên của ông Putin là buộc các nước châu Âu phụ thuộc vào nhập khẩu năng lượng của Nga phải trả bằng rúp hoặc vàng. Vì sự cần thiết tuyệt đối, nhiều công ty năng lượng đã chấp nhận nhiệm vụ của ông, buộc các khoản thanh toán euro của họ phải được chuyển đổi (converted) thành đồng rúp trước khi được lưu trữ trong một tài khoản riêng biệt dưới quyền sở hữu của họ. Điều này kéo theo (entails) một số hậu quả.

 

Kể từ khi mức giá của đồng rúp trong lịch sử có mối tương quan chặt chẽ với giá năng lượng do tầm quan trọng của xuất khẩu trong nền kinh tế Nga, sự khan hiếm dầu và khí đốt trên thị trường toàn cầu đã khiến giá trị của đồng rúp tăng lên trong một chu kỳ tự củng cố. Đồng rúp, trước sự ngạc nhiên của nhiều nhà phân tích phương Tây, đã trở thành một trong những loại tiền tệ thành công (successful) nhất trên thế giới khi ngân hàng trung ương Nga làm mọi thứ có thể để ngăn chặn dòng chảy của đô la và euro. Thông qua kiểm soát vốn và các quy định yêu cầu các nhà đầu tư Nga chuyển đổi doanh thu thặng dư của họ thành động rúp, giá trị của đồng tiền đã phục hồi và thậm chí vượt quá mức trước chiến tranh.

 

Hơn nữa, gánh nặng mà phương Tây sẽ phải gánh vác trong việc chấp nhận hệ thống của Putin sẽ ngày càng trở nên đau đớn. Nếu đồng rúp tiếp tục tăng giá trong vài tháng tới, các nước phương Tây sẽ phải chi (spend) nhiều hơn để chuyển đổi tiền tệ của họ sang rúp để trả cho nhập khẩu năng lượng không thể thiếu của họ. Điều này không chỉ làm tăng nhu cầu toàn cầu đối với đồng rúp, mà còn chứng minh cho các chính phủ khác thấy rằng đồng tiền của Nga có khả năng chống lại sự trừng phạt từ các nước phương Tây lớn.

 

Bên cạnh các khoản thanh toán này, Nga đang nỗ lực xây dựng một giải pháp thay thế cho Hiệp hội Viễn thông Tài chính Liên ngân hàng Toàn cầu (Society for Worldwide Interbank Financial Telecommunication, SWIFT). Vào năm 2014, cùng năm Nga sáp nhập Crimea, Điện Cầm Linh đã thành lập Hệ thống chuyển giao thông điệp tài chính (System for Transfer of Financial Messages, SPFS), một hệ thống thanh toán dựa trên đồng rúp sẽ hoạt động như một sự thay thế cho SWIFT. Trung Cộng đã làm theo một năm sau đó, lập ra (rolling out) Hệ thống thanh toán liên ngân hàng xuyên biên giới (Cross-Border Interbank Payment System, CIPS).

 

Một mình, mỗi sáng kiến không có khả năng làm suy yếu phạm vi toàn cầu của SWIFT. SPFS chắc chắn không thể ngăn công dân Nga rút (withdrawing) hơn một nghìn tỷ rúp ngay sau khi công bố các biện pháp trừng phạt SWIFT vào tháng 3. Tuy nhiên, hội nghị thượng đỉnh Putin - Tập trước cuộc xâm lược và việc Tàu từ chối lên án rõ ràng Điện Cẩm Linh đã nhấn mạnh mức độ hợp tác mà hai cường quốc độc tài này sẵn sàng thực hiện để thách thức phương Tây. Để họ có bất kỳ tác động nào, một trong những mục tiêu đầu tiên của họ sẽ là lĩnh vực kinh tế, vì đó là điều kiện tiên quyết để có ảnh hưởng địa chính trị.

 

Thật vậy, Tàu và Nga đã thảo luận về việc hợp nhất các hệ thống tài chính tương ứng của họ, với Mạc Tư Khoa bảo đảm (assuring) với Bắc Kinh rằng họ sẵn sàng sử dụng nhân dân tệ trong dự trữ ngoại hối của mình để đẩy nhanh quá trình này. Kết hợp với kế hoạch chuyển giao phức tạp của Nga đối với các khoản thanh toán dầu khí, sẽ tiếp tục hoạt động miễn là các nước châu Âu lý luận rằng họ không thể cắt giảm sự phụ thuộc vào Mạc Tư Khoa mà không phải chịu những thất bại tài chính không thể chấp nhận được, rõ ràng là các cường quốc độc tài đang nhắm đến việc lật đổ (subvert) quyền bá chủ toàn cầu của đồng đô la Mỹ.

 

Tàu Cộng dường như là nguyên nhân lớn nhất gây lo ngại, vì họ đã theo đuổi hiệu quả sự phát triển của đồng nhân dân tệ kỹ thuật số (digital yuan). Một loại tiền điện tử tách ra khỏi sự giám sát tài chính của Mỹ sẽ tạo điều kiện (facilitate) cho việc mở rộng sáng kiến Vành đai và Con đường (Belt and Road Initiative) của Tàu vì Washington sẽ không thể theo dõi các giao dịch được thực hiện giữa Bắc Kinh và các nước đang phát triển. Để tài trợ cho các dự án cơ sở hạ tầng ở Mỹ Latinh, châu Phi hoặc Trung Đông, Trung Cộng sẽ buộc nước ngoài phải thanh toán thông qua một loại tiền tệ siêu tập trưng (hyper-centralized), không thể theo dõi. Hoa Kỳ không có lợi thế này với đồng đô la bởi vì, khi đồng tiền dự trữ của thế giới được in ở một quốc gia minh bạch và dân chủ, thông tin liên quan đến giá trị và lưu thông của nó dễ truy cập (accessible) hơn.

 

Cuối cùng, ngay cả khi không xem xét hình thức kỹ thuật số của nó, đồng nhân dân tệ đã đe dọa thay thế đồng đô la ở các thị trường trọng điểm có thể có tác động to lớn đến an ninh của Hoa Kỳ. Thất vọng (Frustrated, bực bội) trước cách tiếp cận của chính quyền Biden đối với quan hệ song phương (bilateral), cũng như các vấn đề khu vực khác, Saudi Arabia đang đàm phán với Trung Cộng để chấp nhận (accept) thanh toán bằng dầu bằng đồng nhân dân tệ. Iran đã chấp nhận thanh toán bằng đồng nhân dân tệ cho việc bán dầu cho Trung Cộng trong thập kỷ (decade) qua do các lệnh trừng phạt của Mỹ. Sự ổn định (stability) so sánh của đồng nhân dân tệ có thể làm cho nó thuận lợi hơn cho các mục đích thương mại và như một loại tiền tệ dự trữ. Trong khi người tiêu dùng và doanh nghiệp Mỹ đã vượt qua những tác động của nền kinh tế lạm phát, các nước kém phát triển hơn với đồng đô la trong dự trữ ngân hàng trung ương của họ có thể không thoát khỏi cuộc suy thoái hiện tại. Các ngân hàng trung ương này có thể chuyển sang đồng nhân dân tệ như một sự thay thế (substitute).

 

Điều này không có nghĩa là đồng đô la đang trong một sự suy giảm không thể tránh khỏi. Ông Putin đã bày tỏ nghi ngờ (doubt) về việc loại bỏ hoàn toàn đồng bạc xanh khỏi ngân hàng trung ương Nga. Tính đến tháng 7 năm 2021, Trung Quốc vẫn nắm giữ (held) 50% đến 60% dự trữ ngoại hối bằng tài sản bằng đồng đô la. Mặc dù Bắc Kinh chắc chắn đang tăng cường khả năng quân sự của mình, họ vẫn có một cách để đi trước khi hoàn toàn lật đổ (subverting) đồng đô la.

 

Các nước châu Âu từng đối xử thân thiện (amicably) với Trung Cộng đã bị phản đối do hội nghị thượng đỉnh Tập - Putin và sự im lặng của đất nước liên quan đến cuộc khủng hoảng nhân đạo ở Ukraine. Điều này sẽ làm tổn thương xuất khẩu của Trung Cộng và ngăn chặn Bắc Kinh mắc kẹt nhiều chính phủ hơn trong mạng lưới kinh tế của mình. Ngoài ra, Sáng kiến Vành đai và Con đường có thể không nhất thiết phải chuyển thành một thành công không thể nghi ngờ (unquestionable). Ví dụ, nếu Hoa Kỳ có thể tận dụng (leverage) các tổ chức tài chính cố thủ của mình, chẳng hạn như Ngân hàng Phát triển Liên Mỹ (Inter-American Development Bank), để tạo ra nhiều vốn hơn ở Mỹ Latinh, Trung Cộng có thể đấu tranh (struggle) để đưa ra một giải pháp thay thế (alternative) hấp dẫn (attractive) hơn.

 

Hoa Kỳ có các công cụ để chống lại những nỗ lực của Trung Cộng và Nga để đảo ngược quyền bá chủ tài chính của mình nhưng không sẵn sàng sử dụng chúng. Các chuyến thăm ngoại giao tới nước ngoài để xây dựng mối quan hệ kinh tế, như chuyến thăm châu Á gần đây của ông Biden, đã diễn ra quá thường xuyên trong các chính quyền gần đây. Các gói chi tiêu quá mức yêu cầu Cục Dự trữ Liên bang (Federal Reserve) in số tiền phi lý đã khiến đồng đô la vượt khỏi tầm kiểm soát, làm giảm niềm tin của các quốc gia từng tự tin gắn mình vào đồng bạc xanh. Và quan trọng nhất, Hoa Kỳ đã không làm đủ để chống lại sự phát triển của Trung cộng, dẫn đến việc nó không phù hợp với đồng nhân dân tệ kỹ thuật số với đồng đô la kỹ thuật số và thụ động cho phép mối quan hệ Trung-Nga tăng cường. Nếu Hoa Kỳ muốn duy trì trật tự quốc tế dựa trên luật lệ, họ sẽ cần phải giải quyết những nỗ lực nghiêm túc đang được tiến hành để làm suy yếu quyền bá chủ tài chính toàn cầu của mình.

 

Axel de Vernou

 

Axel de Vernou là sinh viên năm thứ hai (sophomore) đang theo học các vấn đề toàn cầu tại Đại học Yale. Ông hiện đang thực tập tại Viện Hudson.

 

Global Economics

RUSSIA AND CHINA’S WAR ON DOLLAR IS JUST BEGINNING

by Axel de Vernou

The National Interest

June 08, 2022   

 

If the United States wants to remain at the helm of the rules-based international order, it will need to address the serious efforts underway to undermine its global financial hegemony.

 

 

Image: Reuters.

 

One infallible trend that has persisted throughout history is the correlation between financial and geopolitical power. For a country to build up its military, pursue innovative technologies, and maintain a productive workforce, it must have a robust economic base. While admirals and advisers are increasingly highlighting the closing gap between Chinese and American military capabilities, the U.S. dollar remains dominant. Is this a fact that can be taken for granted, or does a Sino-Russian alliance pose a tangible threat to Washington’s financial hegemony?

 

The speed and scope of China’s rise has been the subject of fierce debate for many decades, but recent statements by U.S. officials have made it clear that the United States no longer enjoys the unparalleled geopolitical preeminence of the post-World War II years.

 

In September 2021, Pentagon software chief Nicolas Chaillan resigned from his role, citing his frustration that the Department of Defense was not doing enough to match Chinese advancements in software, artificial intelligence, and cyber capabilities. U.S. Navy Adm. John Aquilino warned members of the Senate Armed Services Committee several months earlier that U.S. maritime supremacy was slipping in the face of rapid Chinese development. More recently, during a speech outlining the Biden administration’s China strategy, Secretary of State Antony Blinken highlighted how Beijing is progressively building the “economic, diplomatic, military and technological power” to replace the U.S.-led, rules-based international order.

 

If the United States was experiencing such dramatic military and technological setbacks compared to China, one would expect these trends to be reflected in the relative influence of each country’s currency. However, this has largely not been the case. The world economy still relies on financial institutions managed by the United States, and there is little indication that this will change anytime soon.

 

The share of foreign exchange transactions using the U.S. dollar remained stable for the two decades leading up to the 2020 pandemic-induced recession, hitting 88 percent in 2019. As countries turned inward and supply chains were disrupted during the global health crisis, U.S. budget deficits increased, making the dollar a less attractive currency worldwide. As a result, for the first time since 1997, the dollar's share of the world's currency reserves fell below 60 percent in 2020. While this seemed to presage the beginning of the end for American financial hegemony, the dollar has made a comeback driven by consumer spending and business investment, despite alarmingly high levels of inflation. Meanwhile, countries across the world continue to struggle with the economic impacts of the pandemic, as well as food shortages exacerbated by the war in Ukraine. As a result, when placed against other currency options, the value of the greenback has reached its highest level since 2002.

 

A large part of this success can be attributed to the U.S. dollar’s role as the world’s reserve currency. Countries continue to pay for their goods, commodities, assets, and debt obligations in dollars, requiring central banks across the globe to hold significant quantities of the greenback in their reserves. In the fourth quarter of 2019, $6.7 trillion was dispersed in the world’s central banks, providing Washington with a unique degree of bargaining power and influence abroad from the decisions that the U.S. Treasury makes domestically.

 

Preserving this privileged position comes with considerable advantages that will prove crucial during a great power struggle. The United States can borrow at lower rates than any other country, is always certain that other central banks will buy its bonds, and can direct transactions through American-led institutions. Although China has become more militarily and economically powerful, the yuan was only used in 2.7 percent of international payments in 2021, falling far behind 40.51 percent for the dollar and 36.65 percent for the euro.

 

Nonetheless, in the wake of Russia’s invasion of Ukraine, the tide seems to be turning—perhaps not permanently, but in a way that should concern American policymakers. The Sino-Russian alliance is attempting to attract other nations to an alluring alternative, with the ultimate aim of constructing a financial system wholly independent from Washington’s control. With Russia’s help, China is gradually seeking to undermine U.S. financial hegemony.

 

After Western countries united to sanction Russia following its war on Ukraine, one of Putin’s first responses was to force European countries dependent on Russian energy imports to pay in rubles or gold. Out of sheer necessity, many energy companies have accepted his mandate, forcing their euro payments to be converted to rubles before being stored in a separate account under their ownership. This entails a number of consequences.

 

Since the ruble’s price level has historically been strongly correlated with energy prices due to the importance of exports in Russia’s economy, the scarcity of oil and gas in global markets has led the ruble’s value to swell in a self-reinforcing cycle. The ruble, to the surprise of many Western analysts, has become one of the most successful currencies in the world as the Russian central bank does everything it can to stymie the flow of dollars and euros. Through capital controls and regulations requiring Russian investors to convert their surplus revenues into rubles, the value of the currency has rebounded and even exceeded its pre-war levels.

 

Moreover, the burden that the West will have to shoulder in accepting Putin’s system will become increasingly painful. If the ruble continues to appreciate over the next few months, Western countries will have to spend more to convert their currencies to rubles to pay for their indispensable energy imports. Not only does this raise the global demand for rubles, but it also demonstrates to other governments that the Russian currency is capable of resisting punishment from major Western countries.

 

Alongside these payments, Russia is working to build an alternative to the Society for Worldwide Interbank Financial Telecommunication (SWIFT). In 2014, the same year Russia annexed Crimea, the Kremlin established the System for Transfer of Financial Messages (SPFS), a ruble-based payment system that would act as an alternative to SWIFT. China followed suit one year later, rolling out the Cross-Border Interbank Payment System (CIPS).

 

Alone, each initiative is unlikely to undermine SWIFT’s global reach. The SPFS was certainly not able to prevent Russian citizens from withdrawing over one trillion rubles shortly after the announcement of the SWIFT sanctions in March. However, the Putin-Xi summit preceding the invasion and China’s refusal to explicitly condemn the Kremlin have underscored the degree of cooperation that these two authoritarian powers are prepared to undertake to challenge the West. For them to have any impact, one of their first targets will be the economic sphere, as it is a prerequisite to geopolitical influence.

 

Indeed, China and Russia have already discussed fusing their respective financial systems, with Moscow assuring Beijing that it is ready to use yuan in its foreign reserves to expedite the process. Paired with Russia’s elaborate transfer scheme for oil and gas payments, which will continue to function as long as European countries reason that they cannot cut their dependence on Moscow without suffering unacceptable financial setbacks, it becomes clear that authoritarian powers are aiming to subvert the global hegemony of the U.S. dollar.

 

China is ostensibly the greatest cause for concern, as it has effectively pursued the development of a digital yuan. An electronic currency detached from American financial oversight will facilitate the unfettered expansion of China’s Belt and Road Initiative because Washington will be unable to track the transactions made between Beijing and developing countries. To finance infrastructure projects in Latin America, Africa, or the Middle East, China will force foreign countries to make payments through an untraceable, hyper-centralized currency. The United States does not have this advantage with the dollar because, as the world’s reserve currency printed in a transparent and democratic country, information regarding its value and circulation is more easily accessible.

 

Finally, even without considering its digital form, the yuan is already threatening to replace the dollar in key markets that may have a tremendous impact on U.S. security. Frustrated by the Biden administration’s approach to bilateral relations, as well as other regional issues, Saudi Arabia is in talks with China to accept oil payments in yuan. Iran has been accepting yuan payments for its oil sales to China for the past decade due to U.S. sanctions. The yuan’s comparative stability might make it more favorable for commercial purposes and as a reserve currency. While American consumers and businesses have weathered the effects of an inflationary economy, less developed countries with dollars in their central bank reserves may not make it out of the current recession. These central banks could turn to the yuan as a substitute.

 

This is not to say that the dollar is in an ineluctable decline. Putin has expressed doubt about completely removing the greenback from Russia’s central bank. As of July 2021, China still held 50 to 60 percent of its foreign exchange reserves in dollar-denominated assets. Although Beijing is undoubtedly strengthening its military capabilities, it still has a ways to go before entirely subverting the dollar.

 

European countries that once dealt amicably with China have been antagonized as a result of the Xi-Putin summit and the country’s silence regarding the humanitarian crisis in Ukraine. This will hurt Chinese exports and prevent Beijing from trapping more governments in its economic web. In addition, the Belt and Road Initiative may not necessarily translate to an unquestionable success. If the United States is able to leverage its entrenched financial institutions, such as the Inter-American Development Bank, to create more capital in Latin America, for instance, China may struggle to offer a more attractive alternative.

 

The United States has the tools to fight back against Chinese and Russian efforts to upend its financial hegemony but is unwilling to use them. Diplomatic visits to foreign countries to build economic relationships, like Biden’s recent visit to Asia, have happened far too infrequently during recent administrations. Excessive spending packages requiring the Federal Reserve to print preposterous amounts of money have sent the dollar spiraling out of control, diminishing the trust of countries that once confidently pegged themselves to the greenback. And most importantly, the United States has not done enough to counter China’s development, leading it to fail to match the digital yuan with a digital dollar and passively allow Sino-Russian ties to strengthen. If the United States wants to remain at the helm of the rules-based international order, it will need to address the serious efforts underway to undermine its global financial hegemony.

 

Axel de Vernou

 

Axel de Vernou is a rising sophomore studying Global Affairs at Yale University. He is currently interning at the Hudson Institute.

 

Source: https://nationalinterest.org/feature/russia-and-china’s-war-dollar-just-beginning-202866?page=0,1

 

*  *  *

 

Xem bài liên hệ cùng chủ đề: click vào đây

Xem trang Kiến thức, Tài liệu: click vào đây

Về trang chính: www.nuiansongtra.net

 

 

Nếu độc giả, đồng hương, thân hữu muốn: 

* Liên-lạc với Ban Điều Hành hay webmaster 
* Gởi các sáng tác, tài liệu, hình-ảnh... để đăng 
* Cần bản copy tài liệu, hình, bài...trên trang web:

Xin gởi email về: quangngai@nuiansongtra.net 
hay: nuiansongtra1941@gmail.com

*  *  *

Copyright by authors & Website Nui An Song Tra - 2006


Created by Hiep Nguyen
log in | ghi danh