Thơ không nói
nhưng lòng tôi vẫn nói
Chữ tôi buồn, vụn vỡ bởi vấn vương
Bước tôi đi nghiêng ngả một quãng đường
Trong tiếc nuối nghe dường như lạc lõng.
.
Thơ không khóc
nhưng lòng tôi muốn khóc
Viết lời buồn tự trách phận mình thôi
Đau quê hương, tiếc ngắn quá cuộc đời
Bao khuất lấp, không thể nào phân giải!
.
Buồn rơi trên cây cỏ thở dài
Tai ương vỡ mất mặt trời trong ta
Mỗi lần tiễn mỗi người qua
Đứng trông mong nắng thịt da héo mòn
Đâu đây tiếng mất tiếng còn
Nỗi niềm quay quắt mỏi mòn ly hương.
.
Băn khoăn một thoáng vô thường
Quê hương đánh mất
Nỗi buồn ngàn năm!
.
Nguyễn Hùng Sơn.
(1990)
* * *
Xem bài cùng một chủ đề: click vào đây
Xem trang Kiến thức, tài liệu: click vào đây
Xem bài trang Tạp văn tùy bút: click vào đây
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.ne