Politics.
HOW THE PRESIDENTIAL DEBATE HARMED US FOREIGN POLICY
By Melvin Goodman
Counter Punch
July 5-2024
Ảnh: Chụp màn hình từ NBC News Livestream
Cuộc tranh luận Biden - Trump tuần trước đã làm tổn hại đến chính sách đối ngoại của Mỹ và cộng đồng quốc tế bị bỏ lại để tranh luận về những gì đã nói và những gì chưa được nói. Theo quan điểm về tiềm năng có hại cho các cuộc chiến tranh rộng lớn hơn ở Đông Âu và Trung Đông ngoài khả năng áp lực quân sự gia tăng của Tàu Cộng đối với Đài Loan, thật sốc khi chỉ có mười phút của cuộc tranh luận kéo dài 90 phút được dành cho chính sách an ninh quốc gia. Những người điều hành CNN kém cỏi - Jake Tapper và Dana Bash - chịu trách nhiệm một phần vì thiếu các câu hỏi về chính sách đối ngoại. Tuy nhiên, câu trả lời do Tổng thống Joe Biden và cựu Tổng thống Donald Trump đưa ra đã gây sốc vì thông tin sai lệch và bút chiến của họ.
Cuộc tranh luận phần lớn không mạch lạc do sự thiếu sắc bén của Biden cũng như sự thiếu hiểu biết và cách cư xử nhạt nhẽo của Trump. Không có lý do gì để mong đợi một cuộc trao đổi thực chất hoặc thậm chí một số giác ngộ về các cuộc chiến giữa Nga và Ukraine và giữa Israel và Hamas. Nhưng sự thiếu mạch lạc của cả hai người chắc chắn báo hiệu cho Tổng thống Vladimir Putin và Thủ tướng Benjamin Netanyahu rằng họ có quyền tự do trong các cuộc đối đầu tương ứng và Hoa Kỳ không có đòn bẩy, chứ đừng nói đến chính sách, để chấm dứt hai cuộc chiến tranh khủng khiếp và tốn kém có thể được mở rộng trong những tháng tới. Cuộc tranh luận đã gây tổn hại khôn lường cho lợi ích của Mỹ.
Người điều hành là những người dẫn chương trình truyền hình quen với việc đọc máy nhắc từ xa hơn là cung cấp cái nhìn sâu sắc về các vấn đề chính sách cụ thể. Các cuộc tranh luận trước đây đã gây ra cuộc thảo luận nghiêm túc hơn khi các nhà báo in, chẳng hạn như Max Frankel của New York Times hoặc Marvin Kalb, thực hiện với tư cách là người điều hành và có thể giải quyết một cuộc thảo luận về an ninh quốc gia. Người dẫn chương trình của CNN, Tapper và Bash, không hỏi gì về chính sách quốc phòng và chi tiêu quốc phòng, mặc dù ngân sách của Ngũ Giác Đài sẽ sớm đạt mức 1 nghìn tỷ đô la. Khả năng khai triển sức mạnh của Hoa Kỳ đã không được giải quyết, và việc hiện đại hóa khả năng chiến lược của chúng ta, vốn đã tồn tại ở mức quá mức cần thiết, đã không được giới thiệu.
Tapper và Bash không mở ra cơ hội thảo luận về quan hệ với Trung Cộng - mối quan hệ song phương quan trọng nhất trong chương trình nghị sự của Mỹ - hoặc với Nga. Sự giám sát này đặc biệt đáng lo ngại khi xem xét mối quan hệ chặt chẽ hiện đang tồn tại giữa Moscow và Bắc Kinh, và thực tế là việc ngăn chặn việc nối lại quan hệ như vậy đã từng là điều kiện thiết yếu trong chính sách an ninh quốc gia của Mỹ. Khuôn mẫu để đối phó với mối quan hệ tam giác được cung cấp bởi Tổng thống Richard Nixon và cố vấn an ninh quốc gia Henry Kissinger, nhưng chính sách hiệu quả của họ đã bị mất qua các thời đại.
Chính quyền Biden đã cung cấp vũ khí cho Ukraine một cách thường xuyên, nhưng chưa bao giờ xây dựng chính sách liên quan đến cuộc chiến và cách chấm dứt nó. Khi chủ đề này được nêu ra, tất cả những gì Biden có thể làm là tuyên bố những điều tồi tệ về việc Putin đang tìm cách khôi phục "Đế chế Liên Xô" và xem xét việc sử dụng vũ lực chống lại Ba Lan hoặc các nước Baltic. Ông Biden gọi Belarus là một quốc gia NATO một cách không chính xác và nói rằng Belarus sẽ gặp rủi ro nếu ông Putin được phép "chiếm Ukraine". Trên thực tế, Putin đang bị trói buộc trong một cuộc chiến tiêu hao, và việc ông không có khả năng đối phó với Ukraine trong một cuộc đối đầu thông thường không phải là điềm báo tốt cho việc đối đầu với bất kỳ quốc gia nào là một phần của liên minh NATO bao quanh biên giới phía tây của ông.
Phản ứng có thể dự đoán được của Trump là, nếu ông ở Bạch Cung, người Nga sẽ không bao giờ xâm lược Ukraine ngay từ đầu. Khi Trump bị thúc ép, phản ứng thẳng thừng của ông đã chuyển sang cáo buộc lố bịch liên quan đến Biden rằng quân đội "không thể chịu đựng được ông ấy" và "họ thích tôi hơn bất kỳ ai trong số họ, và điều đó dựa trên từng chút thông tin". Trump đã đạt đến một mức thấp mới khi ông cáo buộc rằng Biden "khuyến khích Nga tiến vào (sic)". Putin đã rơi vào một cuộc chiến tiêu hao, và cuộc tranh luận phải nói với ông rằng cả Biden và Trump đều không có bất kỳ ý tưởng nào liên quan đến đối thoại, chứ đừng nói đến đàm phán. "Trước khi tôi nhậm chức vào ngày 20 tháng 01," Trump nói, "Tôi sẽ giải quyết cuộc chiến đó."
Cuộc thảo luận liên quan đến Israel và Gaza thậm chí còn tồi tệ hơn. Thực tế quan trọng là Biden đã sai về Netanyahu ngay từ đầu, và cuộc nói chuyện của ông về "lằn ranh đỏ", giải pháp hai nhà nước và ngừng bắn chỉ là - nói chuyện! Ông Biden tin rằng nếu bảo đảm với ông Netanyahu rằng Israel sẽ nhận được tất cả vũ khí mà ông mong muốn, thì ông Biden sẽ có một số ảnh hưởng đối với nhà lãnh đạo Israel. Khi làm như vậy, Biden đã bỏ qua mối quan hệ song phương 25 năm qua với Israel thể hiện niềm tin của Netanyahu rằng ông có thể quản lý bất kỳ chính quyền Mỹ nào và không bao giờ phải trả giá.
Phản ứng của ông Trump cũng tương tự như vấn đề liên quan đến Ukraine. Nếu ông ở trong Tòa Bạch Ốc, theo ông Trump, Putin "sẽ không bao giờ xâm lược Ukraine, không bao giờ, giống như Israel sẽ không bao giờ bị Hamas xâm lược trong một triệu năm". Trump đã đi xa hơn khi lập luận rằng "không có khủng bố nào trong chính quyền của tôi", trong khi "cả thế giới đang nổ tung dưới thời ông ấy (Biden)". Trump cáo buộc rằng Biden đã "trở nên giống như một người Palestine, nhưng họ không thích ông ấy vì ông ấy là một người Palestine rất xấu". Và người đàn ông này có thể được đưa trở lại Tòa Bạch Ốc?
Trong nhiệm kỳ bốn năm của mình, Trump đã cung cấp cho người Israel mọi thứ họ tìm kiếm, bao gồm một đại sứ quán ở Jerusalem; chấm dứt hỗ trợ tài chính cho người Palestine; phê duyệt các khu định cư Bờ Tây; và công nhận Cao nguyên Golan là một phần của Israel. Trump đã bãi bỏ thỏa thuận hạt nhân Iran, giống như Netanyahu muốn ông làm. Giống như Putin, Netanyahu phải tin rằng ông sẽ được tự do ở nhà nếu phải đối phó với Biden hoặc Trump trong những năm tới.
Cả hai người đều không đưa ra một ý tưởng thực chất nào để chấm dứt một trong hai cuộc chiến mà cả Putin và Netanyahu đều phải dùng đến các cuộc tấn công khủng bố và tội ác chiến tranh để tìm kiếm một số lợi thế chiến thuật. Cáo buộc của ông Biden rằng Iran đã dùng đến một "cuộc tấn công hỏa tiễn xuyên lục địa" chống lại Israel đã bị mất trong cuộc tranh luận về sự nhạy bén của ông Biden. Đối với Trump, người có nhiệm kỳ bốn năm không làm gì để thúc đẩy lợi ích an ninh quốc gia của Hoa Kỳ, cuộc tranh luận của ông đề cập đến Hoa Kỳ như một quốc gia "không văn minh", nơi chúng ta đang "sống trong địa ngục", gợi nhớ đến bài phát biểu nhậm chức "Cuộc tàn sát của Mỹ" vào năm 2017. Hoa Kỳ đang phải đối mặt với bốn năm đầy thách thức khủng khiếp.
Bài của Melvin A. Goodman.
Melvin A. Goodman là một thành viên cao cấp tại Trung tâm Chính sách Quốc tế và là giáo sư chính phủ tại Đại học Johns Hopkins. Là một cựu chuyên gia phân tích của CIA, Goodman là tác giả của cuốn sách Failure of Intelligence: The Decline and Fall of the CIA and National Insecurity: The Cost of American Militarism and A Whistleblower at the CIA. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là "American Carnage: The Wars of Donald Trump" (Nhà xuất bản Opus, 2019) và "Chứa đựng Nhà nước An ninh Quốc gia" (Nhà xuất bản Opus, 2021). Goodman là người phụ trách chuyên mục an ninh quốc gia cho counterpunch.org.
*
Politic.
HOW THE PRESIDENTIAL DEBATE HARMED US FOREIGN POLICY
By Melvin Goodman
Counter Punch
July 5-2024
How the Presidential Debate Harmed US Foreign Policy
Photo: Screenshot from NBC News Livestream
Last week’s Biden-Trump debate harmed U.S. foreign policy, and the international community was left to debate what was said and what was left unsaid. In view of the harmful potential for wider wars in East Europe and the Middle East in addition to the potential for China’s increased military pressure on Taiwan, it is shocking that only ten minutes of the 90-minute debate was devoted to national security policy. The inept CNN moderators—Jake Tapper and Dana Bash—were partly responsible because of the dearth of questions on foreign policy. Nevertheless, the answers provided by President Joe Biden and former president Donald Trump were shocking for their misinformation and their polemics.
The debate was incoherent for the most part due to Biden’s lack of sharpness as well as Trump’s ignorance and boorish manner. There was no reason to expect a substantive exchange or even some enlightenment on the wars between Russia and Ukraine and between Israel and Hamas. But the incoherence of both men certainly signaled to President Vladimir Putin and Prime Minister Benjamin Netanyahu that they have a free hand in their respective confrontations and that the United States has no leverage, let alone policy, for ending two terrible and costly wars that could be expanded in the coming months. The debate did immeasurable harm to U.S. interests.
The moderators were TV anchors accustomed to reading teleprompters rather than offering insight into specific policy matters. Previous debates engendered more serious discussion when print journalists, such as Max Frankel of the New York Times or Marvin Kalb, performed as moderators and could handle a discussion on national security. CNN’s anchors, Tapper and Bash, asked nothing about defense policy and defense spending, although the Pentagon’s budget is soon to reach the level of $1 trillion. U.S. power projection capabilities were not addressed, and the modernization of our strategic capability, which already exists at overkill levels, was not introduced.
Tapper and Bash provided no opening for discussion of relations with China—the most important bilateral relationship on the U.S. agenda—or with Russia. This oversight was particularly troubling in view of the close relations that now exist between Moscow and Beijing, and the fact that preventing such rapprochement was once upon a time the sine qua non of U.S. national security policy. The template for dealing with the triangular relationship was provided by President Richard Nixon and national security adviser Henry Kissinger, but their effective policy has been lost to the ages.
Biden’s administration has provided arms to Ukraine on a regular basis, but has never developed a policy regarding the war and how to end it. When this subject was raised, all Biden could do was to state tired shibboleths about Putin seeking to restore the “Soviet Empire” and considering the use of force against Poland or the Baltic states. Biden incorrectly referred to Belarus as a NATO country, and said that Belarus would be at risk if Putin were allowed to “take Ukraine.” Putin is in fact tied down in a war of attrition, and his inability to deal with Ukraine in a conventional confrontation does not bode well for taking on any country that is part of a NATO alliance that circumscribes his western border.
Trump’s predictable response was that, if he were in the White House, the Russians would never have invaded Ukraine in the first place. When Trump was pressed, his blusterous response turned on the ridiculous charge regarding Biden that the military “can’t stand him” and “they like me more than just about any of them, and that’s based on every single bit of information.” Trump reached a new low when he charged that Biden “encouraged Russia going in (sic).” Putin has settled into a war of attrition, and the debate must tell him that neither Biden nor Trump has any ideas regarding dialogue, let alone negotiation. “Before I take office on January 20,” Trump harrumphed, “I’ll have that war settled.”
The discussion regarding Israel and Gaza was even worse. The essential fact is that Biden was wrong about Netanyahu from the start, and his talk of “red lines,” two-state solutions, and cease-fires was just that—talk! Biden believed that if he assured Netanyahu that Israel would get all the weaponry he desired, then Biden would have some influence over the Israeli leader. In doing so, Biden ignored that past 25 years of bilateral relations with Israel that demonstrated Netanyahu’s belief that he could manage any U.S. administration and never have to pay a price.
Trump’s response was similar to the issue regarding Ukraine. If he had been in the White House, according to Trump, Putin “never would have invaded Ukraine, never, just like Israel would have never been invaded in a million years by Hamas.” Trump went further in arguing that there was “no terror at all during my administration,” whereas the “whole world is blowing up under him (Biden).” Trump charged that Biden had “become like a Palestinian, but they don’t like him because he’s a very bad Palestinian.” And this man could be returned to the White House?
During his four-year term, Trump gave Israelis everything they sought, including an embassy in Jerusalem; end to financial support for the Palestinians; approval for West Bank settlements; and recognition of the Golan Heights as part of Israel. Trump abrogated the Iran nuclear accord, just like Netanyahu wanted him to do. Like Putin, Netanyahu must believe he is home free if he had to deal with either Biden or Trump in the coming years.
Neither man presented a single substantive idea for ending either one of these wars that find both Putin and Netanyahu resorting to terror attacks and war crimes to seek some tactical advantage. Biden’s charge that Iran resorted to an “intercontinental missile attack” against Israel got lost in the debate about Biden’s acuity. As for Trump, whose four-year term did nothing to advance U.S. national security interests, his debate references to the United States as an “uncivilized” country, where we are “living in hell,” was reminiscent of his “American Carnage” inauguration speech in 2017. The United States is facing a terribly challenging four years.
By Melvin A. Goodman.
Melvin A. Goodman is a senior fellow at the Center for International Policy and a professor of government at Johns Hopkins University. A former CIA analyst, Goodman is the author of Failure of Intelligence: The Decline and Fall of the CIA and National Insecurity: The Cost of American Militarism and A Whistleblower at the CIA. His most recent books are “American Carnage: The Wars of Donald Trump” (Opus Publishing, 2019) and “Containing the National Security State” (Opus Publishing, 2021). Goodman is the national security columnist for counterpunch.org.
* * *
Xem bài liên hệ cùng chủ đề: click vào đây
Xem trang Kiến thức, Tài liệu: click vào đây
Xem bài trên trang Anh ngữ, click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net