Cảm khái sau khi đọc bài kệ "Cáo Tật Thị Chúng" của thiền sư Mãn Giác đời Lý.
Thơ: Minh Triết Trần Thiện Đạt
Diễn ngâm:
Sách đã mở, bâng khuâng mà chẳng đọc
Ngoài thềm khuya trăng dọi một cành mai
Vẫn nâng niu như thuở bước vào đời
Hương thoang thoảng cả một thời xưa ấy.
Dòng sông nhỏ vẫn êm đềm xuôi chảy
Sỏi cát nằm in dấu nguyệt trong mây
Khói sóng xưa ... lầu Hạc bỗng dâng đầy
Cỏ Anh vũ bờ xa ... miền khách địa.
Đêm tĩnh lặng chợt vô cùng thấm thía
"Một cành mai" - lời kệ nở bừng thơ
Giữa lòng ta từng đợt sóng xô bờ
Như hát với biển đời Xuân bất tận.
Minh Triết Trần Thiện Đạt.