KHÚC CA TÌ BÀ.
Bạch Cư Dị.
Thinh Quang
Phóng tác
Một tối Tầm Dương đưa tiễn khách
Gió thu sang lất phất chồi bông
Thuyền cập bến, ngựa buông cương
Ngửa nghiêng chén rượu mà không tiếng đàn.
Say chửa khướt vội vàng tương biệt
Nước mênh mông dầm nguyệt trên sông
Tiếng Tì bỗng vọng theo dòng
Chủ dường như đã, khách không muốn dời.
Vừa ướm thử – ai khơi điệu nhạc?
Khiến đàn kia im bặt đường tơ
Neo thuyền bên cạnh sững sờ
Đèn khêu rượu rót đón chờ cuộc vui.
Gặn hỏi mãi không lời thưa đáp
Nửa mặt hoa e ấp bên đàn
So dây dạo tiếng tơ đồng
Dẫu chưa thành khúc mà lòng đã say!
Nghe áo não như ray như rứt
Phải chăng vì tấm tức niềm tây?
Hóa nên buồn bã từ đây
Làm cho tiếng trúc tiếng ti thảm sầu.
Tay lướt nhẹ nhàng qua phím ngọc
Trước Nghê Thường sau khúc Lạc Yêu
Đường Văn như trận mưa dào
Chừng như dặm Vũ rạt rào nỗi riêng.
Điệu cao thấp tay tiên lần gảy
Trên ngọc bàn thốt nảy dòng châu
Trong hoa oanh ríu rít chào
Nghe như tiếng sáo thấp cao giữa ghềnh.
Ghềnh suối lạnh – tơ mành dường dứt
Bởi dứt nên vắng bặt đường tơ
Ôm lòng tủi hận thẫn thờ
Tính ra câm lặng hững hờ vẫn hơn.
Lênh láng nước Ngân bình đổ vỡ
Ngựa sắt vang dòn dã tiếng đao
Cung đàn vẹn khúc thanh tao
Nghe tuồng lụa xé lạc vào bốn dây...
Thuyền vẫn đó Đông Tây vắng ngắt
Mảnh gương trong trong vắt giữa dòng
Mày hoa ủ dột nét buồn
Chỉnh xiêm y lại nỉ non sự tình.
Rằng:”Vốn thiếp kinh thành phận gái
Mái nhà xưa ở tại Hà Mô
Lãu thông đàn thuở mười ba
Tên phường đầu sõ khúc ca Tì Bà.
Tài lẫn sắc mặn mà khó tả
Xót Thiện Tài xấu ả Thu Nương
Rập rình đám trẻ Ngũ Lăng
Mang the lụa gấm lăn xăn trước rèm.
Đem lược ngọc, trâm vàng dạm hỏi
Ep nài hoa kia phải đường ong
Tháng, năm cuộc sống huy hoàng
Cười trăng cợt gió khôn màng tuổi xanh.
Gẫm thân phận yến anh - nay đã
Để mày ngài tàn tạ dung nhan
Trước thềm ngựa vắng xe không
Chút xuân còn lại kết cùng Lão gia
Chuyện ly cách sá chi phải bận
Bán buôn trà lận đận ngàn khơi
Dẫu cho ai chẳng đoái hoài
Bên thuyền trăng vẫn trải dài với sông.
Đêm khuya nhớ vàng son một thuở
Lệ trong mơ ràn rụa quanh mi
Tì Bà vẳng vọng đâu đây
Nỉ non từng đoạn đắng cay chạnh lòng.
Gẫm thân phận cùng chung kiếp số
Gặp nhau đây lọ đã quen nhau
Rời xa kinh kể từ lâu
Thành Tầm Dương cũng u sầu nhớ thương!
Chốn u tịch chán chường - ai bấy
Đàn địch đâu? – Quạnh quẽ quanh năm
Sông Bồn nào phải xa xăm
Bên hiên khóm trúc chòm lan nẩy mầm.
Sớm khuya thoảng âm vang đâu đó
Cuốc kêu sầu, vượn hú buồn thay!
Hoa xuân nở, trăng thu đầy
Nâng bầu rượu uống lấy ai bạn cùng?!
Lời ca dậy vang lừng cây cỏ
Giọng khó nghe há dễ vào tai
Đêm nay nghe phím đàn ai
Tơ đồng thánh thót rối bời ruột gan.
Hượm nán lại! – Đàn thêm khúc nữa
Ta vì nàng gọt dủa lời ca
Dường như thấu nỗi lòng ta
Thẫn thờ lướt ngón tay ngà nỉ non...
Nghe tiếng nhạc mà lòng não nuộc
Giữa tiệc hoa từng giọt châu rơi
Trong ta mưa gió đầy trời
Giang Châu Tư Mã ngậm ngùi áo lam!...
THINH QUANG.