Anh Xa Xứ Quảng.
Thơ: Thủy Lâm Synh,
Diễn ngâm: Phong Thủy.
(Click vào mũi tên màu trắng, mở speaker để nghe âm thanh)
ANH XA XỨ QUẢNG
Thủy Lâm Synh
Mười mấy năm rồi anh xa xứ Quảng
Xa quê nghèo, xa thôn bản Tư Duy
Còn nhớ gì không ngày ấy anh đi
Chiều nắng Hạ, tháng Tư buồn ảo não.
Cờ rủ gió tháp chiêu hồn tử đạo
Anh đi rồi hàng dậu đứng trơ vơ
Cổng trường xưa ai hẹn để ai chờ
Anh mang cả hồn thơ về chốn ấy
Một năm, hai năm, chín mười năm là đấy
Sắc son gì rồi cũng phải phôi pha
Tuổi học trò là mộng đẹp, là hoa
Hoa phai sắc, mộng nhạt nhòa mây khói
Anh ở nơi đâu, tình em mòn mỏi
Trăng úa màu theo vạn nỗi cô đơn
Mắng đi anh, xưa em mãi dỗi hờn
Hoặc cứ bảo ghét em hơn tất cả
Em đang đợi một dòng thư thóa mạ
Một rủa nguyền hay xỉ vả về đây
Nói đi anh dẫu ngàn tiếng đắng cay
Cũng an ủi cõi lòng này trống vắng
Sao không nhắc lời xa xưa hò hẹn
Ngày chúng mình còn dấu lén trao nhau
Nửa hồn em không biết gởi về đâu!
Mà khắc khoải mỗi chiều thôi nắng nhạt
Thà cây cỏ để lòng không tan nát
Thà rong rêu, đá sỏi, cát ghềnh xa
Thà đừng mang tâm sự ... kiếp người ta
Em có thể sống vui qua ngày tháng
Nhớ quá đi anh những đêm về sáng
Trăng nửa vầng chếch bóng rớt ngoài hiên
Từ xa anh, em gom hết muộn phiền
Gom kỷ niệm dấu yên trong tiềm thức
Em mơ ước một tương lai sáng rực
Một thiên đường hạnh phúc chỉ hai ta
Mình lựa màu áo cưới, lựa xe hoa
Em vĩnh viễn lìa xa đời con gái
Nhưng chao ôi! giấc mơ nào có tới
Anh đi rồi tình chết lịm còn đâu
Em độc hành vô lý quá anh ơi
Tìm sao tắt, tìm sương phơi nắng hạ
Anh đâu rồi giữa biển đời nghiệt ngã
Sống âm thầm hay đã cố quên em.
Thủy Lâm Synh
1988