Diễn đàn của người dân Quảng Ngãi
giới thiệu | liên lạc | lưu niệm

 April 28, 2025
Trang đầu Hình ảnh, sinh hoạt QN:Đất nước/con người Liên trường Quảng Ngãi Biên khảo Hải Quân HQ.VNCH HQ.Thế giới Kiến thức, tài liệu Y học & đời sống Phiếm luận Văn học Tạp văn, tùy bút Cổ văn thơ văn Kim văn thơ văn Giải trí Nhạc Trang Anh ngữ Trang thanh niên Linh tinh Tác giả Nhắn tin, tìm người

  Kiến thức, tài liệu
THIÊN ĐƯỜNG...CHỐNG MỸ
Webmaster
Các bài liên quan:
    VÌ SAO CÁC NHÀ TRÍ THỨC PHẢN ĐỐI CHỦ NGHĨA TƯ BẢN?
    VÌ SAO DÂN MỸ GHÉT CHÍNH PHỦ CỦA HỌ?
    HIỆN TƯỢNG CHỐNG MỸ
    UNDERSTANDING ANTI-AMERICANISME
    CHỦ NGHĨA CHỐNG MỸ
    GREAT PLACE...ANTI-AMERICAN

NƯỚC MỸ LÀ THIÊN ĐƯỜNG CHO NHỮNG KẺ CHỐNG MỸ
Gerard Baker - TimesOnline,
Nguyên Trường dịch.

Cuối cùng chuyện đó đã xảy ra – làn sóng chống Mỹ đã thuyên giảm. Trên khắp thế giới người ta lại coi người Mỹ như những người thông thái, nhìn xa trông rộng, như những anh hùng trong cuộc đấu tranh vì tự do.

Al Gore đã nhận Huân chương Nobel về Hoà bình, giải Oscar và Emmy, liền một lúc ba vương miện chứng tỏ sự công nhận của những người bảo vệ các tư tưởng ôn hoà, của giới phóng khoáng tinh hoa, của giới chính thống trên khắp địa cầu. Michael Moore được Cannes và Venice coi là tiên tri vì ông ta đã tung ra những câu chuyện cổ tích về việc nước Mỹ hạ độc những người dân nghèo của mình, về việc nước Mỹ đưa toàn người da đen ra chiến trường, rồi bằng cách cho phép bán vũ khí một cách tự do mà nước Mỹ đang tự làm thịt chính mình. Hễ một kẻ nào đó trong nhóm nhạc Dixie Chick hay anh chàng suốt đời nổi loạn như Sean Penn nói ra một nhận xét chết người về cái sự xấu xa vô phương cứu chữa của chính đất nước mình là y như rằng khán giả trên khắp thế giới vội vã gật đầu tỏ vẻ tán đồng và thông cảm. Bill Clinton, thì dĩ nhiên là thánh sống rồi. Nghi thức không cho phép ông ta nói những điều khiếm nhã về cái đất nước mà ông ta từng lãnh đạo, nhưng chỉ cần những cái lắc đầu và nháy mắt cũng đã đủ rồi.

Điều nực cười là chính những kẻ tuyên bố rằng Mỹ là “hố ga” sôi sùng sục chứa toàn những kẻ thi hành chính sách ngu dân lại không thấy rằng chính Mỹ là nước sinh sản ra những người phê phán mình gay gắt nhất. Mỗi khi trong hệ thống chính trị Mỹ có một cái “dằm” nhỏ nào là chính người Mỹ đã chỉ ra điều đó với một sự thận trọng và chú tâm hơn bất kì ai khác.

Luôn luôn là như thế. Không phải các nhà nghiên cứu ở Paris hay Bộ Chính trị của Bắc Việt Nam là những người chỉ trích kiên quyết nhất và hiệu quả nhất chính sách đối ngoại của Mỹ hồi những năm 1960. Đấy là Jane Fonda, Bobby Kennedy và Marvin Gaye.

Hôm nay tôi chỉ có thể cười to khi nhìn thấy hình ảnh của nước Mỹ thời George Bush trên các phương tiện thông tin toàn cầu. Những người tự nhận là các bình luận viên nghiêm túc tuyên bố, không hề khôi hài chút nào, rằng tự do ngôn luận đang bị tấn công, rằng Bush cho nghe lén điện thoại, rằng người ta đang xây nhà tù ở Guantanamo, rằng việc lấy vân tay các khách du lịch đã làm cho người Mỹ sợ mà phải ngậm miệng, chấp nhận những tội ác kinh hoàng ngay trên đất nước mình.

Sự thật là nước Mỹ không chỉ nuôi dưỡng những kẻ bài Mỹ ồn ào và to mồm nhất mà còn cung cấp một chỗ ở an toàn cho những người đến Mỹ chỉ với một mục đích duy nhất là kết án nó.

Khi đi qua bất kì khu học xá nào ở Mỹ ta cũng nghe thấy tiếng ồn ào của hàng trăm ngôn ngữ, thoả sức chửi rủa tất cả những gì nước Mỹ đang làm, từ fast food cho đến quĩ đầu tư hedge-fund.

Đã mấy năm nay, một trong những nhà bác học được kính trọng nhất là Edward Said, một nhà vận động Palestine đồng thời là một giáo sư, sống ở trường đại học Columbia (Columbia University), tức là ngay bên cạnh thượng tầng lâu đài trí thức của chúng ta để chỉ làm một việc là tung ra những lời thông thái của mình về những sai lầm của Mỹ ở Trung Cận Đông mà thôi.

Hollywood cũng đã trở thành thánh địa cho những kẻ lăng mạ nước Mỹ một cách ác độc. Họ đến đây từ khắp năm châu, họ liều mạng sống trong trong những khu biệt thự với những bãi cỏ được những người di cư bị trả lương “bèo” từ Mexico cắt tỉa một cách cực kỳ cẩn thận. Mùa Thu này những người Mỹ cả tin (và dĩ nhiên là toàn thế giới nữa) lại được chứng kiến một màn tuyên truyền chống chiến tranh và chống Mỹ, đấy là những bộ phim do các đạo diễn nước ngoài quay ở Hollywood, trong đó có Rendition sẽ được trình chiếu vào cuối tuần này.

Thế giới sẽ lấy đâu ra những câu chuyện truyền thông kinh hoàng về đời sống ở một đất nước rùng rợn là Mĩ, nếu những nhà báo của họ không được sống một cách tiện nghi ngay trong lòng nước Mỹ, nơi họ được sống một cách hạnh phúc và không hiểu vì sao người ta lại nuôi họ một cách hào phóng đến như thế?

Dĩ nhiên tự phê bình bao giờ cũng hiệu quả hơn là nhận xét của của người ngoài. Xin hãy trả lời một cách trung thực: những lời chỉ trích động cơ và hành động của Mỹ do Vladimir Putin hay Mahmoud Ahmadinejad đưa ra có bao nhiêu giá trị đạo đức? Tất cả những người phê phán nước Mỹ, trừ những kẻ loạn thần kinh, tự đáy sâu tâm hồn mà họ cố tình lảng tránh, đều hiểu rằng dù họ có gọi Bush là Hitler ở Washington thì họ cũng chẳng thích thú gì khi phải đứng cùng chiến luỹ với cựu sĩ quan KGB ở Điện Kremlin (1) hay với Dr Strangelove (2), kẻ đang ngồi trên quả bom Hồi giáo và luôn miệng phủ nhận Holocaust (3). Al Gore hay Michael Moore nói thì rõ ràng là dễ nghe hơn.

Xin hãy tự hỏi: Vì sao lại xảy ra như thế? Liệu có phải người ta biết rằng lời phê phán thốt ra từ miệng người Mỹ thì hợp lý hơn? Chỉ có đất nước nào nồng nhiệt hoan nghênh và sẵn sàng chấp nhận thiệt hại khi tuân theo châm ngôn của Voltaire về tự do ngôn luận (4) thì mới xứng đáng được phê phán bất cứ điều gì mà thôi.

Còn một khía cạnh quan trọng hơn làm cho những người phê phán nước Mỹ được mến mộ trên toàn thế giới. Những người Mỹ giành được sự công nhận quốc tế đang có mặt ở Oslo hay Liên hiệp quốc không đơn giản là chỉ trích đường lối hiện nay của Mỹ. Họ muốn xây dựng một trật tự quốc tế đủ sức vĩnh viễn ngăn chặn nước Mỹ theo đuổi các mục tiêu riêng của nó, họ muốn xây dựng một hệ thống đối trọng ngăn chặn không cho nước Mỹ tự ý hành động. Họ muốn có một thế giới trong đó nền dân chủ Mỹ sẽ nằm dưới quyền cai quản của một chính phủ toàn cầu, do giới tinh hoa thế giới điều hành, giới này được quyền nhân danh tất cả mọi người và nhân danh chủ nghĩa đa phương mà đưa ra quyết định.

Al Gore muốn nước Mỹ từ bỏ sự tự trị về kinh tế và tuân thủ các nghĩa vụ về việc giảm thiểu khí thải. Một số ứng viên Tổng thống thuộc Đảng Dân chủ còn muốn trói chân trói tay anh khổng lồ Gulliver Mỹ bằng một hệ thống các kết ước toàn cầu nữa. Chính phủ Anh, theo lời các bộ trưởng, lại đang ngả sang ý tưởng rằng chỉ có Liên hiệp quốc mới có quyền quyết định chính phủ các nước phải hành động như thế nào. Nói cách khác, phải giao cho hệ thống, trong đó Trung Quốc và Nga có quyền phủ quyết, và đóng góp của Syria hay Bắc Hàn vào sự nghiệp bảo vệ quyền con người được đánh giá cao, quyền quyết định số phận của loài người.

Có nhiều chuyện khôi hài trong đó. Ngay cả khi nước Mỹ đã chứng tỏ sự cởi mở, khả năng tự phân tích và tự sửa sai chưa từng có, chứng tỏ sự thượng tôn pháp luật thì người ta lại đòi nó phải tuân theo ý kiến của Mạc Tư Khoa, Bắc Kinh và Bỉ nữa kia.

May là hệ thống của Mỹ, dù có tỏ ra độ lượng đến đâu với những kẻ có những ý tưởng điên rồ và nguy hiểm nhất đi nữa thì về nguyên tắc nó cũng không để cho những kẻ đó nắm quyền điều khiển đất nước.

Gerard Baker.
Nguyên Trường dịch.

(1) Chỉ Putin
(2) Dẫn nhân vật chính trong bộ phim Dr Strangelove or How I Learned to Stop Worrying and Love the Bomb của Stanley Kubrick, 1964.
(3) Vụ diệt chủng người Do Thái trong thời gian diễn ra Chiến tranh Thế giới II
(4) Câu nói thường được coi là của Voltaire: “Tôi không đồng ý với những điều anh nói, nhưng tôi sẵn sàng bảo vệ đến cùng, kể cá phải hyi sinh tính mạng, cho cái quyền được nói lên những điều ấy của anh”.

Xem nguyên văn bằng Anh ngữ và ý kiến tại đây.


Nếu độc giả, đồng hương, thân hữu muốn: 

* Liên-lạc với Ban Điều Hành hay webmaster 
* Gởi các sáng tác, tài liệu, hình-ảnh... để đăng 
* Cần bản copy tài liệu, hình, bài...trên trang web:

Xin gởi email về: quangngai@nuiansongtra.net 
hay: nuiansongtra1941@gmail.com

*  *  *

Copyright by authors & Website Nui An Song Tra - 2006


Created by Hiep Nguyen
log in | ghi danh