Ai đem gấm vóc lụa là
Để ai đó vẽ cắt ra nét hình
Nỗi thương nhớ...nỗi vô tình
Một đường chít nhỏ đủ mình đam mê
Cái bàn tay khéo trong nghề
Cái nhìn độc đáo làm tê dại người
Thời trang xinh cả nụ cười
Như mưa xuân nhẹ làm tươi lá cành
Như hương gió thoảng trong xanh
Cái gì khó tả đã thành vấn vương
Cái gì thấy đã thương thương
Thời trang đẹp hay người thương khéo nhìn
Cái gì chắc cũng khó tin
Mà đường kéo lượn như in sắc hồng
Hình em là một dòng sông
Chảy qua mắt mộng vẽ không nên lời
Cảm ơn những nét tuyệt vời
Mà ai đó cắt nên thời trang may
Cảm ơn khối óc bàn tay
Của ai đã khéo làm thay tuổi đới
Cho em có dáng tuyệt vời
Cho anh say giữa một thời yêu đương
Bóng em in những con đường
Áo em gợi nhớ thêm hương ngọt ngào
Anh về dỗ giấc chiêm bao
Mộng hình em đẹp bước vào hồn anh./.
Phùng Trần