Em ở trong ta duyên mặn mà
Em thơm như lúa chín quê nhà
Ngát hoa tươi thắm bên hàng giậu
Chợt mới như là gió thoảng qua
Em có mùi thơm rất vợ chồng
Cho thuyền ta đón em sang sông
Ngỡ ngàng đứng giữa đôi bờ mộng
Mắt đắm môi say má ửng hồng.
Thiên đường ong bướm của trần gian
Tình ái anh mơ Vệ Nữ Thần
Và cả dáng em kiều diễm qúa
Ngọc ngà như cung điệu trăng ngân.
Áo vàng em mặc ngày hôm đó
Khăn đỏ cầm tay để nhớ ngày
Là sóng tình anh bừng trổi dậy
Với bao ước mộng tuổi xuân thì.
Em là suối ngọt của niềm mơ
Tạo hóa cho anh những bất ngờ
Tự mắt thiên thần em ảnh hiện
Cho anh ngây ngất hỡi nàng thơ./.
Phùng Trần
(Tình Thiên Thu)