(Cảm tác Thi Phẩm "Thơ và Người Thơ" của Thi Sĩ Trúc Lang)
Ai bảo tình yêu không là ma túy
Sao người thơ ngả qụy trước giai nhân
Bởi Em là Thần Vệ Nữ khỏa thân
Tòa ngọc thạch thiên nhiên đầy hứng thú...
"Lời phóng đãng" "tình trong Em" ẩn dụ
Bóng yêu ma thu hút cả hồn người
Em mỉm cười biến hóa nét xuân tươi
"Tình trắng nõn" phơi trần mây tóc rối...
Em có phải làm người thơ gấp vội
"Tình trao nhau" bừng trổi nhạc mê ly
Máu không nhiều kịp chuyển khối cuồng si
Mắt nhục thể thâu ghì nàng thơ laị...
"Tượng đá tình yêu" lột trần quờ quạng
Men trinh yêu rối loạn đến tột cùng
Em chỉ là ảnh tượng ghẹo mông lung
Kiếm mỏi mệt đắm say hồn lãng tử...
"Yêu lại đến" thú giang hồ khắp mãi
Để sau cùng ta phải "viết gì đây"
Men ân tình ướt đẫm giọt sương lay
Nhìn ái ngại vòng tay yêu đắm mộng.
"Thơ và người thơ" tột cùng chết điếng
Trên làn da thớ thịt ngực căn tròn
Trên nụ cười tuyệt kiếm nét môi hôn
Cho ta vội nốc từng hơi "thèm" khát.
"Thơ và người thơ" vội vàn quỳ xuống
Dưới chân ngà suối ngọc của nàng Tiên
Để hồn say trộn giữa tóc mây hiền
Hoa nhũ thạch căn phồng đôi bờ mộng.
"Thơ và Người Thơ" lên cơn run rẩy
Chất hương trinh vừa dậy tuổi xuân thì
Cái nũng buồn nhọn hoắc ở bờ mi
Mắt thánh thiện không đủ ghì ta lại.
"Thơ và Người Thơ" những lần vụng dại
Bước đi hoang lạc giữa trái tim mù
Em vô tình dệt cả một trời thu
Ta xin nhốt giữa ngục tù ánh mắt.
"Thơ và Người Thơ" những lần dìu dắt
"Tiếng khuya em" réo rắt mảnh tình si
Lệ không còn đủ ướt cả đôi mi
Trái đắng chín bởi những lần gấp gấp!...
"Thơ và Người Thơ" chạy theo mệt lã
Nàng thơ ơi da thịt cứ căn đầy
Tóc nàng bay còn mềm mại hơn mây
Mắt nàng hớp cả thiên hà điạ chấn.
"Em cứ giả vờ" lộ dáng kiều thơm
"Xuân hứa" nụ tầm xuân không chịu nổi
Cho ta xin dù chỉ nửa vòng ôm
Cũng đủ thấy lửa si cuồng bùng cháy.
"Tình theo em lãng mạn" đã nư thèm
"Yêu và yêu" ủ chín trái xuân thì
"Thần tượng" ban đầu bóng ngả cây si
"Yêu trên hết" tình trao nhau xả láng.
"Đêm và đêm" "tình trong thơ" cháy đỏ
"Tiếng khuya em" rạo rực trái tim nồng
"Gốc đàn bà" sưởi ấm gía băng đông
"Lời phóng đãng" tinh ma thành tượng đá.
"Thơ và Người Thơ" tận cùng da diết
Chất men say tha thiết giữa đời thường
Của triệu nghìn tuyệt thú lẻ yêu thương
Của diễm mộng và thiên đường tình ái.
"Thơ và Người Thơ" những khi nhập thể
Biến thương đau thành sính lễ dâng mời
Vung triệu nghìn tiếng thét hận lên trời
Soi đuốc tuệ cho người tranh đãu sống.
"Thơ và Người Thơ" xin một lần cúi tạ
Ơn Hóa Công bỏ rất lắm công phu
Tạo Nàng Thơ kiều diễm khuấy tim mù
Yêu trọn kiếp vẫn còn chưa thấy đủ./.
Phùng Trần
Carolstream, IL Summmer 2006
Ghi Chú: Những chữ màu trong dấu ngoặc kép là tựa đề thơ của tác giả Trúc Lang trong Thi phẩm "Thơ và Người Thơ".