(Viết nương vận "Kiếp Vong Tình" cuả Thi Sĩ Trúc Lang)
Người nghệ sĩ ưa đùa trong lãng mạn
Tìm cái vui trong bao thú thương đau
Anh vẫn mơ về trong đáy mắt sâu
Từng sợi nhớ vàng hong phơi trước gió.
Em cũng thế chẳng bao giờ muốn bỏ
Chút dung nhan ngày tháng cũ phai tàn
Anh là người của nghệ sĩ lang thang
Tung sợi nhớ tóc mây hiền buông xõa.
Em lá ngọc cành vàng như tranh họa
Nét đan thanh e-ấp tận đồi hoang
Suối tiên hồng tuyệt đỉnh rộn cung đàn
Em vũ trụ vô cùng kiều diễm nhất.
Em có phải là hương hoa trời đất
Trái tim yêu dâng điệu nhạc thiết tha
Em cầu vồng xây đài mộng sắc pha
Em huyền thoại của mây ngàn sóng biển.
Em thế đó của những lần tê điếng
Trái tim si vừa nhỏ giọt tình thôi
Là trên tay anh đã mất em rồi
Trong hoang tưởng không còn em được nữa!
Đây kỷ niệm trái si tình bốc lửa
Quấn trong em tê dại đến thịt da
Hỡi người em Thần Vệ Nữ ta bà
Phút tuyệt đĩnh hơn một lần bật khóc!
Phùng Trần
Carolstream, IL vào Thu 2005.