Một sáng mùa Thu
Mưa lất phất giăng mờ
Anh thẩn thờ bước trên xác lá vàng ướt sủng
Nhớ đến em và khung trời Hà Nội.
Trời hôm ấy cũng mưa
Bong bóng nước đong đưa
Mặt nước Hồ Tây lốm đốm
Bóng mây in hình mặt thảm
Hạt mưa nào ảm đạm
Vỡ trên vai khiến em cần hơi ấm.
Lạnh hắt lên
Từ mặt hồ run rẩy
Ta sưởi cho nhau nụ hôn trân quý
Môi em thơm mùi trái cherry
Bàn tay em như giòng điện trở
Những ngón ngoan hăm hở lạ thường.
Em chủ động tìm bàn tay ta
Hình như em cũng cần như thế
Hạnh phúc chợt vỡ oà
Theo từng nhịp tim bôn ba.
Em hỏi ta
Lần nầy đi bao giờ trở lại?
Ta nhìn em trìu mến, không thốt nên lời
Một nửa cuộc đời
Men phong trần chuếnh choáng
Ta hẹn được gì để gió thoảng mây bay.
Hôm nay trời mưa giăng
Khung mắt em đen về khơi ký ức
Nghe hơi thở em trong ngực
Nỗi nhớ tuôn tràn
Mắt anh đang cay
Nghĩ về Hà Nội mưa bay
Để cùng em nắm tay
Thương mùa thu dĩ vãng.
Thủy Lâm Synh
Nov. 11, 2008