Từ giã em yêu với mẹ già
Cùng thằng con nhỏ khóc “tu oa”.
Gái lớn chạy lại ôm chân mếu:
“Ba ra đi bao giờ trở lại?”
Tôi khóc mà giòng lệ đã khô
Con cầu xin Chúa, cõi hư vô:
Bình an cho mẹ và con trẻ.
Mẹ ơi! Con đi con sẽ về.
Ra cuối đường sân, tôi ngoái trông
Nhà sao quạnh quẻ thật đau lòng
Mẹ bên bờ dậu, rưng rưng khóc
Vợ níu bầy con lệ đẫm tròng.
Tim đau mờ lệ, chân chùn bước
Nửa muốn trở vào, nửa muốn đi
Vọng lại nhà ai, gà gáy sáng
Tôi quỳ lạy mẹ, tạm biệt ly.
12-8-2003
Mạnh Tuấn