Em ở đâu? Rừng Cao-nguyên lộng gió.
Em ở đâu? Trên đồi núi chập chùng.
Bên thác ngàn hay sông gọi Xà Lò?
Anh đã đến, đi tìm em chẳng có!
Ước mong sao rừng Tây Nguyên mách hộ.
Em nằm đâu anh cũng cố tìm em.
Nhưng rừng thiêng, như vẫn mãi ngủ quên.
Để từng bước trên đường về vô vọng!
Trước lâm chung mẹ già luôn mong ngóng.
Chắc giờ này nước mắt mẹ chưa khô.
Tuy cỏ xanh từng năm phủ kín mồ.
Mẹ kỳ vọng em về nằm bên mẹ.
Nhưng em ơi! rừng Sơn Tây không bé.
Anh đi tìm chỉ thấy mộ vô danh.
Tim nhói đau, mắt mờ lệ vây quanh.
Thương thương quá, bao đầu xanh nằm đó.
Thân xác họ đã bón xanh cây cỏ.
Xanh núi rừng để làm mộ đời trai.
Đứng lặng người để dòng lệ chảy dài!
Em em hỡi! cố vui cùng bản Thượng.
Đốt nén hương anh cúi đầu mường tượng.
Vong hồn em quanh quẩn núi rừng này.
Đành ra về để em lại đâu đây!
Khôn ngăn lệ tràn đầy giờ ly biệt!!!
Mạnh Tuấn
Sài Gòn 01-04-2008