Chiều cúi mặt nhìn xuống bờ sóng vỗ
Mây ngang đầu bỡ ngỡ chẳng buồn trôi
Nắng tan dần nhìn sao sáng đổi ngôi
Nhớ nhớ quá, đêm nay sao nhớ quá!
Anh thương lắm em một mình xứ lạ
Đếm chiều buồn, buồn như một chiều nao
Chia tay nhau cố dấu nối nghẹn ngào
Để bốn mắt nhìn nhau tim ước lệ!
Trách anh chăng? Sao anh hờ hững thế
Để sóng lòng cuốn vỡ mảnh tình em
Để trăng khuya ngã bóng rọi qua rèm
Em thổn thức một mình đêm lẽ bóng!
Buồn cô đọng, thả theo ngàn cơn sóng
Sợi tương tư gỡ mãi vẫn bên lòng
Bên đây bờ, anh luống những hoài mong
Bờ thương nhớ, dâng tràng bờ thương nhớ!
12-03-05
Mạnh Tuấn