Ta buông hồn thơ, rơi tiếng thơ
Nương theo từng áng, áng mây mờ
Hồn vương theo bóng hoàng hôn xuống
Thương nhớ chiều nao sóng vỗ bờ.
Ta thả hồn thơ, rơi tiếng thơ
Thương về dĩ vãng đẹp như mơ
Bao đêm say ngủ trên đồi cát
Gió tỉ tê lời sóng lẳng lơ.
Ta buông hồn thơ, rơi tiếng thơ
Nhớ về một thuở tuổi mộng mơ
Dáng em tóc xoã bên giòng suối
Lũ cá trộm nhìn cũng ngẩn ngơ.
Ta thả hồn thơ, rơi tiếng thơ
Đâu còn ngày ấy để ta mơ
Bóng chiều vương nếp trên vầng trán
Viễn khách ngậm ngùi lệ ước thơ!
10-10-2002
Mạnh Tuấn