Đầu đường dăm ba người hành khất
Ngõ hẻm bao lũ trẻ lang thang
Sớm trưa trên khắp nẻo đàng
Cơm thừa, cá cặn, rách mềm áo tơi
Bao kiếp đã, tay không bụng lép
Bao đổi đời, chẳng được ấm no
Thế mà lũ chó nhỏ, to
Cơm rơi, xương vãi chúng lo, chúng dành
Bọn chúng đánh hơi tanh rất giỏi
Đâu tiệc tùng, bọn chúng đến ngay
Vẫy đuôi, liếm dép, liếm giầy
Để cho chúng được đớp ngay của thừa
Xương gầm ghế, chúng không bỏ sót
Của thối hôi, bọn chúng chẳng chừa
Bao nhiêu chúng cũng không vừa
Mặc ai rỏ vãi, mặc ai đói lòng
Mặc kệ kẻ đầu đường, xó chợ
Mặc kệ lời năn nỉ, ỉ ôi!
“Chó ơi! Chó hỡi, chó ơi!
Chừa cho cơm vãi, xương rơi hỡi mầy”!
20-07-1996
Mạnh Tuấn