Dãi sương trắng, phủ dầy trên sông nhỏ
Hàng cây buồn tơi tả, lá chia tay
Chim trên cành cũng ủ rũ biến bay
Mưa nhè nhẹ, trời hôm nay trở lạnh.
Đêm tàn Thu, nghe lòng buồn cô quạnh
Con ngồi đây, nhớ mẹ nhớ quê nhà.
Suốt đêm qua con lặng ngắm trăng tà
Ôi! Nhung nhớ: hôm nay ngày lễ Mẹ.
Ai vui đâu, một mình con lặng lẽ
Không hoa hồng, không lời chúc mẫu thân
Ước hôm nay, con có mẹ ở gần
được sưởi ấm bao tình thương cuả mẹ.
Để mẹ kể chuyện: Một nghìn đêm lẽ
Như ngày nào bên võng tiếng mẹ ru
Chẳng quản chi nào gío sớm, sương mù
Mẹ gánh gồng bao nhọc nhằn vất vả.
Những chiều Đông trên đường mưa tầm tả
Lo nuôi con mẹ chẳng ngại thân gầy.
Gìơ xa quê, con phiêu bạt nơi đây
Cơn ấm lạnh, thần hồn chưa đền đáp
Hôm nay đây, nến nguyện cầu con thắp
Xin Phật Trời cho mẹ được bình an
Xin ơn trên, gia hộ mẹ vẹn tròn
Con mong ước được trở về bên mẹ.
Ôi nhớ qua, nhớ ngày con còn bé
Mẹ dắt con đi học ở trường làng
Mẹ kể con nghe: Cổ tích Hồng Bàng:
Con thích nhất chuyện: Thiên Vương Phù Đổng:
Đánh đuổi giặc Ân, cứu đồng bào sống
Thoát khỏi gông cùm, lũ giặc Bắc Phương.
Mẹ ơi mẹ - Người mẹ con kính thương
Con nguyện sẽ: Trở về Hôn gối mẹ.
Mạnh Tuấn