Đồng ruộng thơm hương mùa gặt mới
Nông dân đạp lúa dưới trăng thanh
Tiếng chày gĩa gạo trong đêm vắng
Thôn nữ cười vui rộn xóm làng
Rồi một hôm bom đạn kéo về
Dân làng hốt hoảng chạy rời quê
Lòng tôi từ đó buồn xơ xác
Một nỗi sầu đau hồn tái tê
Khói lửa theo năm tháng lụn tàn
Bà con hối hả trở về làng
Ruộng vườn nhà cửa tiêu điều hết
Kẻ chết người còn, cảnh vắng tanh
Tôi đứng bơ vơ giữa ruộng đồng
Giọt buồn nhỏ xuống suốt đêm đông
Nhớ người thiếu nữ bên nong gạo
Lúa chin trăng về em biết không?
Ngô Văn Giai
(Chiều Quê Ngoại 1972)