MẢNH HỒN ĐAU
Họa vận bài thơ “Sắc Không’’ của Thi sĩ Lê ngọc Kha
Nước loạn nhà tan, cảnh đổi đời
Tha hương lập nghiệp, gầy cơ ngơi
Thương về đất Mẹ ngày ly tán
Chạnh nhớ quê Cha lúc chuyển dời
Vó ngựa chinh nhân thời cát bụi
Dấu chân lãng tử chốn ngàn khơi
Đêm nằm nghe vọng lời sông núi
Một mảnh hồn đau…phủ đất trời.
Ngô Văn Giai
Virginia
SẮC KHÔNG
Bao năm lăn lộn chốn trường đời
Bảy chục tuổi rồi thôi nghỉ ngơi
Sự nghiệp tiêu tan ngày chạy loạn
Công danh ngừng trệ buổi di dời
Ơn cha tạo dựng như Sơn Thái
Nghĩa me vun bồi tựa biển khơi
Tất cả rồi ra thành cát bụi
Chỉ còn tình nghĩa ngất cao trời.
Lê Ngọc Kha