Thuyền anh vượt biển đêm nào
Mà lòng em mãi còn đau nỗi sầu!
Thuyền ra cửa biển đã lâu
Phi lao gió thổi hàng lau vù vù
Thuyền đi nặng trĩu âm u
Nỗi lo lữ khách đi đâu bây giờ?
Thuyền vào đến đảo bơ vơ
Kẻ còn người mất bơ phờ tả tơi!
Chồng em cũng đã về trời
Thân tàn hồn dại rã rơì tay chân
Bây giờ trở lại Ga Lân
Nhìn trời…thấy cảnh mênh mông tiêu điều
Giọt sầu sóng gợi điều hiu
Nhớ nhung kẻ cũ thương yêu đời đời.
Ngô văn Giai
Winter 2002