Hoàng hôn xuống, liễu ven bờ xoã tóc
Núi bạc đầu nhà ai nóc mù sương
Ngổn ngang lòng như sơi tơ vương
Yêu chi để bao nhớ thương đôi ngã
Anh đi rồi tim em dường tan vỡ
Hai phương trời cách trở, cách ngàn dâu
Bao nhớ thương cứ khơi dậy mạch sầu
Từng đêm vắng, em từng đêm thổn thức
Tình thầm lặng cố dấu vào ký ức
Từ quê hương chinh chiến với lưu đày
Từ trời nào anh như áng mây bay
Em mòn mỏi, tháng ngày sầu ở lại
Cao xanh ơi! Chữ yêu sao ngang trái
Khóc phận mình và khóc nhớ thương ai
Khép cửa lòng để hoài vọng ngày mai
Luôn hoài vọng để luôn sầu ở lại.
04-02-05
Mạnh Tuấn