(Kính viếng hương linh cụ Ngô Nhị,
thân phụ thi sĩ Ngô Văn Giai,
tạ thế ngày 18-5-2009, nhằm ngày 24-4-Kỷ Sửu)
Nhận hung tin quê nhà Cụ mất
Ngỡ như là tiếng sét ngang tai
Cách ba tuần lễ sớm mai
Vấn an thăm cụ chưa phai nỗi mừng.
Cụ vẫn khỏe mắt nhìn con cháu
Đưa tay run ra dấu cảm lòng
Thân tình bè bạn lưu vong
Về chơi quê cũ đến thăm Cụ liền.
Nghe Cụ mất mọi người thương tiếc
Tấm gương lành chí thiết anh em
Tình thâm máu chảy ruột mềm
Bà con giềng xóm kề bên vui vầy.
Ôi thế tục phù du là vậy
Luận tử sinh chẳng cậy chi tài
Nghiệp duyên phận số trần ai
Còn chăng tình nghĩa nhớ hoài Cụ ơi!
Trời Châu Ổ, Bình Sơn tiễn Cụ
Địa linh xưa nhân sĩ hiền tài
Vần thơ Cụ để ngày mai
Cho con cháu học nhớ hoài ngàn năm.
Lìa cõi tạm chẳng gì luyến tiếc
Tuổi chín lăm thấu biết trò đời
Hồng trần bỏ cuộc vui chơi
Cụ về cảnh giới phương trời an vui.
Nơi hải ngoại xa xăm vạn dặm
Gởi vần thơ khấp bái tiễn đưa
Cụ về Tiên cảnh quê xưa
Đường lên Tây Trúc cưỡi mây hạc vàng.
Phùng Trần và Gia đình
Caroltream, IL 19-05-2009.