Bài xướng:
TƠ LÒNG
Vọng nghe chuông đổ báo tàn canh
Sương lạnh qua đêm gió giũ mành
Nhắp chén trà tươi buồn phận khó
Nâng ly rượu đắng nhớ ngày xanh
Hận đời đen bạc bao trơ trẽn
Thương kiếp phù du quá mỏng manh
Một mối tơ lòng ôm tủi hận
Phương xa mờ mịt mấy kinh thành.
Phùng Trần
Bài họa 1:
HOÀI CẢM
Chuông đổ vọng về tự điếm canh
Dư âm theo gió lộng khua mành.
Gợi lòng tưởng nhớ hòa câu phú
Với khách tao phùng vịnh tuổi xanh.
Lưu Thủy những mơ tìm thanh thỏa
Cao sơn quyết đến dẫu mong manh
Khơi nguồn thi hứng tràn tâm ý
Tri kỷ thần giao quyện kết thành.
Hoài Việt
Bài họa 2:
NỖI LÒNG
Nhức mình nhức mẩy suốt năm canh
Nay ốm mai đau sợi chỉ mành
Những lúc ngồi rù soi tóc bạc
Đôi khi nhớ lại thuở đầu xanh
Yêu đời khỏe mạnh lòng hăm hở
Chán cảnh già nua phận mỏng manh
Ngày tháng vó câu qua cửa sổ
Vần thơ mộc mạc rất chân thành.
Nguyễn Phú Long
Bài họa 3:
NỖI LÒNG
Thổn thức nằm chờ phiên đổi canh
Tiền đồn heo hút gió đưa mành
Nhớ nhà mắt ngóng phương trời cũ
Thương bạn lòng vương mây núi xanh
Đất Mẹ điêu tàn dân khốn khổ
Chiến tranh tang tóc đời mong manh
Nỗi lòng người lính yêu non nước
Bảo vệ quê hương tâm dạ thành.
Ngô Văn Giai