(Họa bài TƠ LÒNG của thi sĩ Phùng Trần)
Nhức mình nhức mẩy suốt năm canh
Nay ốm mai đau sợi chỉ mành
Những lúc ngồi rù soi tóc bạc
Đôi khi nhớ lại thuở đầu xanh
Yêu đời khỏe mạnh lòng hăm hở
Chán cảnh già nua phận mỏng manh
Ngày tháng vó câu qua cửa sổ
Vần thơ mộc mạc rất chân thành.
Nguyễn Phú Long