(Họa bài TƠ LÒNG của thi sĩ Phùng Trần)
Thổn thức nằm chờ phiên đổi canh
Tiền đồn heo hút gió đưa mành
Nhớ nhà mắt ngóng phương trời cũ
Thương bạn lòng vương mây núi xanh
Đất Mẹ điêu tàn dân khốn khổ
Chiến tranh tang tóc đời mong manh
Nỗi lòng người lính yêu non nước
Bảo vệ quê hương tâm dạ thành.
Ngô Văn Giai