(Họa bài thơ “Áng mây huyền ảo’’ của thi sĩ Lê Ngọc Kha)
“Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm’’ (1)
Rủ mây về phiêu lãng quyện trong thơ
Áng mây huyền diệu thấp thoáng lập lờ
Em yêu ơi! mây theo về Ninh Thuận.
Ta nhớ quá! đêm trăng trên sông vắng
Ngồi bên nhau nghe “Tình khúc người đi’’
Nhìn mưa bay qua phố thị, kinh kỳ
Nay xa cách, mà lòng còn xao xuyến!
Men rượu nồng, tỉnh say mềm gối mộng
Cầu cho nhau những năm tháng an lành
Áng mây huyền diệu lãng đãng trời xanh
Ta bâng khuâng, ngẩn ngơ tình trăng gió.
Ga Ninh Thuận một chiều Thu buồn lạnh
Giờ chia tay, ta cố nén nhớ thương!
Anh tìm em trên khắp các nẻo đường
Em mãi mãi là người tình muôn thuở.
Ngô Văn Giai.
(1) Câu thơ của Thi sĩ Xuân Diệu trong bài thơ “Tương Tư Chiều’’
ÁNG MÂY HUYỀN ẢO
“Chiều nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm’’
Mảnh trăng gầy thấp thoáng những vần thơ
“Áng mây huyền ảo’’ vờn lượn lững lờ
Huyền Vân hỡi! tình lênh đênh theo gió.
Cứ mơ tưởng như thấy hình lấp ló
Duyên dáng mặn mà lặn xuống đáy ly
“Áng mây huyền ảo’’ ôi thật diệu kỳ
Thực hay hư mà lòng xao xuyến quá!
Giấc nồng say hồn lạc qua bến lạ
Xin cho đời những ngày tháng mộng lành
“Áng mây huyền ảo’’ bầu trời xanh xanh
Giữa mênh mông bồng bềnh vươn sải cánh.
Rượu nhấp cạn, năm canh dài lành lạnh
Thơ vấn vương bay bỗng giữa ngàn thương
Gởi về em xa cách mấy dặm đường
“Tình muôn thuở’’ nhiệm màu bao ý nhị.
Lê Ngoc Kha