Ngàn năm xưa em đi về đâu
Ngàn năm sau ta chung nhịp cầu
Đường trần gian còn lắm chông gai
Đường mình đi còn ướt mưa ngâu.
Ngàn năm ta rong chơi em ơi
Tình vẫn cho nhau yêu mai sau
Đời dẫu cho ta bao thương đau
Dù thời gian có phai màu.
Tình đã gieo từ muôn kiếp xưa
Đời bỗng vui nhờ dông tố qua
Lòng vẫn nôn nao tìm lối cũ
Nhân duyên về gọi nắng đong đưa.
Ta có bên nhau màu thời gian
Để mùa xuân thắp nụ tình hồng
Em có trong ta bao dòng sông
Để hạ về trăng nước mênh mông.
Em có trong ta hương ruộng đồng
Bao la... bao la... dài vô tận...
Em có trong ta trời đan thanh
Ngàn năm ta ươm gấc mộng lành.
Phùng Trần
(Tình Thiên Thu)