Gởi ai tâm sự một vần thơ
Mối cảm niềm riêng luống thẩn thờ.
Tháng muộn năm dài sầu lặng lẻ
Canh chầy ngày xế tủi bơ vơ.
Áo cơm gánh nặng đời cơ cực
Danh phận vùi sâu kiếp hững hờ.
Thế sự đâu ngờ cơn bỉ vận
Ngẫm đời nghe cũng rối như tơ.
* * *
Ngẫm đời nghe cũng rối như tơ
Non nước đùa dai một thế cờ.
Tướng sĩ thôi đành trân tráo ngoảnh
Quân dân rồi cũng sững sờ ngơ.
Đã nghe u-uẩn hồn sông núi
Mà nhớ bâng khuâng cõi nước bờ.
Lưu lạc gởi ai ngoài gió cát
Ngàn năm quê mẹ vẫn mong chờ.
Phùng Trần