Gió ru khóm liễu ven bờ
Giòng sông quyện ánh trăng mờ bủa vây
Vô tình chi lắm hỡi mây
Ngăn đôi bóng nguyệt đến xây mộng tình
Trớ trêu chi lắm cao xanh
Tình đang thắm thiết sao đành cách xa
Ngàn Thu cách trở quan hà
Giòng sông áng nguyệt vẫn là đôi nơi
Thôi đành quyện ánh trăng rơi
Để vơi thương nhớ, để vơi đêm buồn
Trăng ơi! Sông mãi mãi luôn
Chờ mong trăng đến đầu nguồn cuối sông.
22-03-1997
Mạnh Tuấn