12 THẮNG CẢNH QUẢNG-NGÃI
Thắng cảnh Quảng ngãi ngày xưa văn nhân thi khách viết về quê hương như dấu son cho vùng đất quê nhà, rất tiếc sau 75 người ta chẳng nghĩ sự giá trị của nó nên mạnh ai nấy xử lý theo cách nghĩ của họ, nhất là vở đất trồng lang, trồng rau đến tang thương cho đến nay chẳng nơi nào còn được nguyên trạng. Dẫu sao, người đời sau vẫn nhắc như một kỷ niệm của tiền nhân và Ngã Du Tử tôi cũng vậy, nhưng với tư cách về quê quán thăm lại 12 thắng cảnh quê nhà với tâm sự của riêng mình.
1. THIÊN ẤN NIÊM HÀ
Lưu lạc nhiều năm giữa đất trời
Quê nhà biền biệt chẳng tăm hơi
Mây vươn đỉnh biếc chiều Xuân hẹn
Trăng rụng dòng trong sóng nước khơi
CỔ LŨY CÔ THÔN mùa lúa trĩu
NIÊM HÀ THIÊN ẤN tứ thơ rơi
Ngày nay Du Tử về quê quán
Thảo mấy bài thơ để tặng đời.
2. THIÊN BÚT PHÊ VÂN
Điểm lại chữ tâm bằng viết lông
Trăm năm soi xét gánh tang bồng
Bút trời (1) cặm cụi tô mây rựng
Mực ngọc ung dung thảo mấy dòng
Chốn cũ rợp đường tà áo lụa
Đồng xanh lộng gió ngọn nghinh phong
PHÊ VÂN THIÊN BÚT ta còn nợ
Đất mẹ quê cha trọn tấm lòng
(1) Bút trời: Thiên bút
3. CỔ LŨY CÔ THÔN
Gió lùa mây lợp phía trời biên
Cao hứng về ngang đậu cuối triền
Mặt nước lặng lờ soi dưới bến
Dáng ai vàng vỏ bước sang thềm
Làng xưa - thôn lạnh sầu mắt ứa
Ngày mới, Em buồn ngóng nước lên
Về lại CÔ THÔN thăm CỔ LŨY
Lòng tôi đau đáu biết bao niềm.
4. THẠCH BÍCH TÀ DƯƠNG
Ngày xuân vàng rựng bóng non tà
Soi bắp ven sộng rợp sắc hoa
Cố quận làng văn tìm bạn cũ
Đô thành đất khách dõi tình nhà
Thanh bình THẠCH BÍCH TÀ DƯƠNG nhuộm
Lãng đãng NGHĨA HÀNH ánh nguyệt ca
Lâu lắm quê nhà ngang trước mặt
Mắt tràn giọt lệ chợt trầm sa.
5. HÀ NHAI VÃN ĐỘ
Ai đứng bên sông rực áo điều
Bóng dài đất Mẹ đỗ liêu xiêu
Chiều nghe mộng cũ lâng hồn nước
Tim nhớ quê xưa lộng sóng triều
Bến đợi tình neo sao lặng lẽ
Người về gõ nhịp bớt hoang liêu
Nghìn sau ai biết mình tâm sự
VÃN ĐỘ HÀ NHAI nợ ít nhiều.
6. LA HÀ THẠCH TRẬN
Tư Nghĩa ta về buổi nắng tinh
Cảnh xưa còn lại mấy hàng binh
Tan tành trận đá ngùi thương tích
Khô khốc đồng ngô tội tráng đinh
Mảnh đất hoang tàn sông cạn kiệt
Cả trời quan tái …dạ yên bình
LA HÀ THẠCH TRẬN vàng son cũ
Văng vẳng còn nghe vọng tiếng linh.
7. AN HẢI SA BÀN
Ôm trọn quê nhà biển rất xanh
Trùng dương vẫy nước sóng xây thành
Một bờ AN HẢI SA BÀN chạy
Hai đỉnh Phượng Hoàng mây lượn quanh
Bến mỏi thuyền yên phơi ý vọi
Trời quang gió nhẹ đón trăng vành
Đồi dương cát trắng hồn thơ dậy
Kết ngọc là sương đọng lá nhành.
8. LIÊN TRÌ DỤC NGUYỆT
Một vùng biêng biếc mấy từng mây
Bàng bạc trời sen mặt nước đầy
Hoa trắng thả hồn linh khóm lá
Trăng xuân giăng mộng thức tàn cây
Hồ êm cảnh gợn màu trăng lạ
Chim bạc trời xa mỏi cánh gầy
Dù viếng một lần thôi cũng đã
LIÊN TRÌ DỤC NGUYỆT khói sương vây.
9. LONG ĐẦU HÝ THỦY
Chiều rọi nghiêng nghiêng sóng nước Trà
Mặt sông lấp lánh nước thành hoa
Ông câu bận rộn xâu tay lưới
Đàn cá tung tăng ngắm nắng tà
Ai thúc trống dồn trong gió lướt
Sông chờ mây đụn phía trời xa
LONG ĐẦU HÝ THỦY rồng thôi giỡn
Quảng Ngãi ta về muộn tháng ba.
10. THẠCH CƠ ĐIẾU TẨU
THẠCH CƠ ĐIẾU TẨU nước vờn mây
Đá dựng thành non, đá rắc dày
Đâu đó hoa rừng thơm ngát tỏa
Xung quanh con nước lượn vòng vây
Chim bay về tổ dăm chấm phá
Chiều giấu vào đêm một nét gầy
Ai đó ngồi câu thời vận lỡ
Tháng năm hồn nước nhuộm bờ vai.
11. VU SƠN QUẦN LỘC
Trùng trùng điệp điệp cả màu xanh
Ồ dãy núi non nắng liếm vành
Xối xả thác gào tung bọt nước
Rì rào gió giỡn tắp đồi tranh
Vài con nai nhảy lùa mây bạc
Một tiếng lá rơi sóng nước chành
Ai nhớ VU SƠN QUẦN LỘC nhỉ
Ta còn canh cánh mộng hồn quanh.
12. VÂN SƠN TÚC VŨ
Quê quán bao năm trắng nửa tờ
Chạnh lòng thi sĩ tỏ vầng thơ
Địa linh anh kiệt vang hồn nước
TÚC VŨ VÂN SƠN lộng bóng cờ
Mai mốt ta về gieo đỉnh mộng
Trăm năm người nhớ mấy cung tơ
Lời thơ ý nhạc là muôn thuở
Còn với non sông một chữ chờ…
NGÃ DU TỬ
Xem các bài khác Cùng tác giả tại đây
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.net