Tóc em xuống đôi bờ vai phù thủy
Ta ngã đầu nô lệ trắng đêm nay
Trăng võng mạc soi trên màu vạn cổ
Sương ngừng rơi và mây cũng ngừng bay.
Đêm trần tục nghiêng hồn nghe máu chảy
Vỡ đam mê da thịt bốc hơi men
Từng động mạch gào bên bờ tục tử
Vành môi ngoan nghe hóa chất thân quen.
Giọt dẫu đắng khuấy thêm tình em ngọt
Đôi tay nầy gỡ hết những ưu tư
Tội gì nhốt cô đơn vào biển khổ
Cây còn xanh, hoa cỏ cũng nhân từ.
Ta nắn nót dấu yêu vào huyền thoại
Cánh tay đời vung vãi chuyện trăm năm
Quân tử quyết nhốt hơi tàn cổ mộ
Ta phàm phu đời khó bận tiếng tăm.
Em hãy giữ cho riêng niềm hạnh phúc
Gió có lay, và sương có ướt vai
Nến đã chảy trong tim màu hi vọng
Ngàn năm sau trăng khuyết lại tròn đầy.
Thủy Lâm Synh
July 25, 2010
Xem các bài khác Cùng tác giả tại đây
Trở về Webpage www.nuiansongtra.net