Viết tặng cho Y Uyên đi tìm xác chồng.
Con đường nào anh đi
Chọn làm kiếp người hùng
Rồi anh không trở lại
Chiều sương bay chập chùng.
Không còn nghe anh hát
Đường rừng hoang thênh thang
Khúc ca quân hành cũ
Buổi nắng chở hoa vàng.
Sao anh về với núi
Lá đắp chỗ anh nằm
Nghe niềm đau tiếng suối
Nghe đá rỉ sầu dâng.
Chẳng còn gì cho nhau
Chỉ còn bài thơ cũ
Thuở ghép mộng tình đầu
Hát cho nghe lần cuối.
Xuân ngủ trên vai em
Chảy qua vùng kỷ niệm
Vàng lên tầm mắt nhỏ
Tóc rối cài bông đen.
Sau mười năm đổi mới
Đất nước lại buồn hơn
Em lên rừng tìm kiếm
Nấm mộ nước rửa mòn.
Rừng hoang sầu lá đổ
Em cười ngất bên mồ
Góp nhặt mảnh xương khô
Trên cánh tay dại khờ.
Ôi! Tổ Quốc màu cờ
Hồn anh mãi dật dờ
Lòng em là nấm mộ
Xin anh ngủ bình yên.
Đỗ Vĩnh Khanh
Xem các Bài khác cùng tác giả tại đây
Trở về Webpage www.nuiansongtra.net