Chiều nay mưa vùi ngọn cỏ,
Gợi nhớ đến chiều năm xưa
Cùng với người em gái nhỏ
Vào nhà bên đường tránh mưa.
Thuở ấy cuộc đời giản đơn
Yêu thương để rồi giận dỗi
Cô em gái nhỏ hay hờn
Cứ mãi đòi anh xin lỗi.
Buổi chiều ngày ấy đã xa,
Sao nghe như mới hôm qua,
Nhớ dáng em gầy run lạnh,
Thu mình trong mảnh áo hoa.
Rồi tình đã vào kỷ niệm,
Còn Em, trở thành người xưa,
Nhìn mưa chiều nay bỗng nhớ
Một cánh hoa sầu đong đưa.
Cô Em bây giờ bên ấy,
Đang cố quên đi cội nguồn
Riêng Anh chiều mưa gác vắng
Vẫn hứng thêm đôi giọt buồn.
Lê Văn Công
Xem các Bài khác cùng tác giả tại đây
Trở về homepage www.nuiansongtra.net