CHUYỆN NGÀY XƯA
(Viết nương vận bài thơ "Quảng Ngãi Chuyện Ngày Xưa" của Bất Tiếu Bảo)
Em đi trên khắp nẻo đường
Quê hương Quảng Ngãi thân thương mặn mà
Cảnh xưa Thiên Ấn Sông Trà
Dấu yêu năm cũ, nơi mà gặp Anh.
Bỗng dưng hồi tưởng tuổi xanh
Những ngày tháng cũ vây quanh bạn bè
Trăng lên soi xuống hiên hè
Đêm về nhớ bạn ngày thì gặp nhau.
Thời gian năm tháng qua mau
Em về Sông Vệ qua cầu gió mưa...
Chanh nào mà nước chẳng chua?
Tình nào nồng thắm ngày xưa nhớ đời?
Qua rồi nỗi khổ đầy vơi....
Hai ta gắn bó trọn đời yêu thương
Đường đời còn mãi thơm hương
Trăm năm duyên nợ tơ vương cõi lòng.
Ngô Văn Giai
Virginia, August 26/2011
* * *
QUẢNG NGÃI CHUYỆN NGÀY XƯA
Anh về Quê mía Xứ đường
Thương Thu trăm dặm nhớ Hương mặn mà (1)
Anh về Núi Ấn Sông Trà (2)
Năm mười lăm tuổi em đà thương anh
Mười ba còn ước ruộng xanh
Còn mơ đồng mía lanh chanh bạn bè
Trà Khúc vui những đêm Hè
Trăng sao thầy mẹ đêm về thương nhau.
Thời gian ơi! nghĩ trôi mau
Mộ Đức Sông Vệ cùng nhau giỡn đùa
Khế ơi xin đừng có chua
Chanh ơi xin ngọt em mua tình đời!
Qua bao nhiêu cảnh chơi vơi
Em đây anh đấy ngàn lời mến thương
Ngạt ngào đôi mắt đưa hương (3)
Ngàn Thu thạc đức còn vương tơ lòng. (4)
Bất Tiếu Bảo
Valentine’s Day 02/14/2011
1. Ðỗ Phủ: Vạn lý bi thu thường tác khách, ở xa muôn dặm, ta thường làm khách thương thu
2. Năm 1850, vua Tự Đức đã liệt núi Thiên Ấn vào hàng danh sơn (ghi vào tự điển) và sông Trà Khúc vào hàng đại xuyên (con sông lớn, khắc vào dụ đỉnh cùng với sông Vệ).
3. Thơ Tế Hanh (quê Bình Sơn – Quảng Ngãi) thời tiền chiến, đã có những rung cảm lãng mạn trong bài Cảm Thông: Ngạt ngào đôi mắt đưa hương, Bông hoa đất nở giữa vườn lòng tươi
4. Thạc (Hán tự), nghĩa là to lớn - như “thạc đức”: đức lớn; người có danh dự to gọi là “thạc vọng”.
* * *
Xem Bài liên hệ tại đây
Xem Bài cùng tác giả tại đây
Trở về hompage www.nuiansongtra.net