Có một dạo em về qua sông Trà Khúc
Mùa lũ lụt xa rồi trời đất đã vào Xuân
Cát ven bờ vẫn bên bồi bên lở
Xe qua rồi lòng vẫn cứ bâng khuâng.
Dòng nước ấy vẫn trôi xuôi về biển mẹ
Bắp ven bờ nghe gió thổi bâng quơ
Ôi nhịp cầu của bao ngày tháng cũ
Vẫn dang tay như níu chặt đôi bờ.
Em tự hỏi anh đã về chưa nhỉ?
Mùa đã sang Xuân chim én gọi bên cồn
Nước vẫn trôi đi như cuộc đời không đứng lại
Có một chút gì năm tháng đã vùi chôn.
Có một chút gì trong tận cùng nỗi nhớ
Vẫn cứ bâng khuâng không nói được nên lời
Ừ vẫn thế, hồn em như cửa gió
Thổi trăm miền đưa con nước về khơi.
Từ phía dòng sông đêm nay trăng sẽ mọc
Em đi qua lòng rất đỗi tình cờ
Có phải ánh trăng của mười lăm năm trước
Đến bây giờ còn sáng mãi trong thơ?
VƯƠNG HOÀI UYÊN
1991.
{Đã đăng: báo THANH NIÊN số 72 (512) 23.6.1994}
* * *
Xem các bài khác cùng tác giả tại đây
Trở về homepage www.nuiansongtra.net