Lòng chẳng muốn rơi vào cơn mê Hạ,
Cũng không buồn ủ dột buổi tàn Đông,
Theo cánh gió, ta bay vào phiêu lãng
Nơi trăng xanh, thao thức giấc mơ hồng.
Dù nẻo ấy, nửa đời ta biết rõ,
Tháng năm xưa, cơn mộng cũ mờ sương,
Lòng vẫn sẵn chút chân tình để ngỏ
Đợi nàng Xuân, cho hoa cỏ tơ vương.
Em chợt đến, giữa một mùa say đắm
Gọi hồn thơ từ giấc ngủ chiêm bao,
Lay động khẽ những cung đàn im tiếng
Vườn Yêu xưa, bỗng chốc hoá xôn xao.
Rồi từ đó, ta bay vào cõi biếc,
Làn môi thơm ghé nụ cả nghìn hoa,
Cũng từ đó, ánh Xuân đời diễm tuyệt
Đã quay về, bao phủ nẻo Tình xa.
Lê Văn Công
11/2011
* * *
Xem bài khác cùng tác giả tại đây
Xem bài khác cùng chủ đề tại đây
Trở về trang www.nuiansongtra.net